Ánh mắt Tần Lâm đảo qua bọn họ, như cười như không: lão tử diễn trò mà thôi, các ngươi còn tưởng là thật ư? 
Tần Lâm phụng chỉ đốc sư Vân Nam, chỗ dựa của hắn không phải là đạo thánh chỉ của Vạn Lịch Hoàng đế, cũng không là vì đảm nhiệm chức quyền Đề Đốc Đông Xưởng, mà là trong người hắn có một phong thư do đích thân Kiềm Quốc Công Mộc Triều Bật bị phế truất đời trước viết. 
Năm đó Mộc Triều Bật hoành hành bất pháp, coi văn võ quan viên Vân Nam là gia nô, trong phủ nuôi dưỡng hơn vạn tinh anh, ra sức vơ vét thương nhân Vân Nam. Là Trương Cư Chính dùng kế thay mận đổi đào, bắt Mộc Triều Bật về kinh sư đồng thời cho con trai lão là Mộc Xương Tộ tập tước, khiến cho Mộc gia ngoan ngoãn vâng lời, từ nay Mộc Triều Bật bị giam lỏng ở Nam Kinh. 
Phong thư này là Mộc Triều Bật viết cho con trai Mộc Xương Tộ, nói lão nhân gia giam lỏng ở Nam Kinh có Ngụy Quốc Công Từ Bang Thụy chăm sóc chu đáo, cuộc sống rất thoải mái, bảo vợ con không cần lo lắng cho mình. Ngụy Quốc Công cũng phái người giữ phần mộ tổ tông Nam Kinh trên Tướng Quân sơn cẩn thận, tương lai sau khi trăm tuổi lão sẽ chôn ở đó. Những năm trước đây lão mắc cơn bệnh nặng, may nhờ thần y Lý Thời Trân diệu thủ hồi xuân, hôm nay thân thể cường tráng, ăn được ngủ được, lúc rảnh rỗi còn đi dạo Tần Hoài hà. 
Mộc Triều Bật chẳng qua chỉ bị giam lỏng, hành động bên trong Nam Kinh thành 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cam-y-ve/2107838/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.