"Em từ chối sự ân cần của Trình Luân, khước từ mọi tâm tư công sức của Diệp Hàn, phủ nhận tất cả cảm giác tương đồng anh mang đến...!nhưng cuối cùng vẫn phải khuất phục một Trần Hạ Duy dùng tính mạng ép trái tim em thành thật thừa nhận: Em yêu anh.
Nhưng thời điểm lí giải được cảm xúc trái tim mình, hiểu ra sự cố chấp của em đối với anh là thứ tình cảm gì cũng là lúc em hoài nghi tính thực tế của hiện tại.
Cuộc tương phùng kì diệu, viễn cảnh viên mãn bày ra trước mắt là một phép màu em may mắn có được hay chỉ là giấc mộng chân thực do chính em dựng nên?
Ngay từ đầu em đã thấy kì lạ, tại sao anh lại giống với người đàn ông kia như vậy? Đến khoảnh khắc đó, xem như đã lí giải được rồi.
Anh biết có một loại tâm lí là nguyện sống trong ảo mộng tốt đẹp còn hơn là bị giày vò ở hiện thực tàn khốc không? - Đáp án em không dám tiếp nhận, chính là nói tất cả những chuyện em trải qua chỉ là một giấc mơ.
Nhưng nếu tất cả chỉ là giấc mơ, chỉ là mộng tưởng của em thì em vẫn tình nguyện đắm chìm cho đến cơ thể mục rữa trên giường bệnh --cho đến chết...!Bởi vì thế giới không anh, thật sự rất đau khổ."
Hắn cho rằng tất cả đều là ảo mộng.
Vì vậy khúc mắc chưa tìm ra lời giải, hắn không vội điều tra.
Nhiều lần Thượng Tích khiến hắn tổn thương, hắn nguyện ý tha thứ.
Hắn ủy khuất chấp nhận tất thảy, tuy nhiên hết lần này đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ba-hoan-luong/82366/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.