Khi hai người quay lại phòng học, thầy Diệp còn chưa tới.
“Đề đã từng làm mà lại làm sai rồi!”
Phương Tử Kỳ ôm tập đề, đang nện ngực cảm thản nói, “Xong rồi, xong rồi, môn toán tôi thi không tốt, điểm bình quân cũng bị kéo xuống thôi!”
Mộng Ca mở nắp lon coca màu xanh uống ừng ực, nghe thấy Phương Tử Kỳ nói ra câu này, trừng mắt, “Cút con mẹ cậu đi, ông đây còn chưa làm hai câu đề lớn, còn chưa nói gì đây, cậu sai có một câu lựa chọn thôi mà còn có mặt mũi lải nhải sao!”
Nói xong, cậu lại buồn bực uống một ngụm coca lạnh, “Ba câu lựa chọn cuối cùng của toán và vật lý tôi đều dựa vào rút thăm. Giáo viên giám thị đứng ở bên cạnh tôi rất lâu, cmn phải xem xong tôi rút thăm xong mới đi! Tay tôi rút thăm mà run lẩy bẩy!”
Phương Tử Kỳ che miệng, nghẹn cười tới mức bả vai run rẩy.
Chương Nguyệt Sơn an ủi, “Không sao đâu Mộng Ca, có 25% tỷ lệ chính xác, nếu như may mắn, nói không chừng tỷ lệ trúng đáp án đúng còn rất cao!”
“Có lý, kết hợp may mắn!”
Mộng Ca chuyển đề tài, “Lại nói tiếp,”
Liếc mắt nhìn thấy Sở Dụ và Lục Thời đi vào, cậu vội vàng vẫy tay, “Giáo hoa, Lục thần, mau tới đây, cùng nhau nghe!”
Sở Dụ xúm lại gần, “Nghe gì?”
Mộng Ca làm ra vẻ ho khan hai tiếng, gằn giọng, thần thần bí bí nói, “Chắc chắn cậu không đoán ra được, người ngồi trước tôi khi thi là ai chứ!”
Vừa đánh hơi thấy câu chuyện này thú vị, mấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-len-dau-ngon-tay-anh/609960/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.