Trong con hẻm chật hẹp, ngay cả ánh trăng cũng không chiếu vào được. Sở Dụ xuyên qua đôi mắt Lục Thời, dường như có thể nhìn thấy nỗi thống khổ bị vây trong lòng không ngừng xoay chuyển.
Cậu cầm cổ tay Lục Thời, dịch tay anh nắm lấy cằm mình ra.
Cằm bị bóp hơi đau, chắc là da cũng đỏ. Sở Dụ không bận tâm những thứ này, giơ tay lên chủ động ôm lấy Lục Thời. Tiện tư thế này, răng cắn vào bả vai Lục Thời.
Lực rất nặng, cắn vô cùng sâu.
Máu tươi hút vào trong miệng, theo cổ họng nuốt xuống, Sở Dụ tùy ý máu dính trên môi, nhìn thẳng vào Lục Thời, lộ ra nụ cười, “Nếu cậu cảm thấy máu mình rất bẩn, vậy tớ hút nhiều máu cậu như vậy, đã sớm giống cậu, đã bẩn thỉu.”
“Như vậy, cậu có dễ chịu chút không?”
***
Sở Dụ không đưa Lục Thời về trường, mùi rượu đầy người, bị người có tâm bắt gặp, không phải chuyện tốt.
Vẫy một chiếc taxi, Sở Dụ đỡ người đến đường Thanh Xuyên.
Thời tiết lạnh, đặc biệt là buổi tối, gió rét tới mức áo len cũng không ngăn được, đường Thanh Xuyên yên lặng, không có người. Đèn đường vẫn chưa sửa, vẫn có cái sáng, có cái không sáng.
Sở Dụ đi vài bước, liền xoay người nhìn nhìn, cũng không phải sợ phía sau có người đi theo, chủ yếu là sợ ma.
Không dễ dàng đặt người lên giường phòng ngủ nằm yên ổn, Sở Dụ đứng bên giường, dùng điện thoại tìm kiếm, người say rượu nên chăm sóc thế nào.
“Uống nhiều nước lọc, nước đường, trà nhạt, canh đậu, nước cà chua......”
Sở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ngon-tay-anh/1790457/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.