Năm dân quốc thứ tư, tức năm 1912 Dương lịch đã được định trước là một năm không bình thường.
Giao thừa chính là thời khắc cả gia đình đoàn viên, cả nhà đều vui vẻ đón mừng. Song ở thủ phủ chính phủ Bắc Kì, trên đường phố kinh thành Trường An lại truyền đến từng đợt tiếng bước chân hỗn loạn. Một đám người Bắc Kì phía sau giắt roi da, tay cầm súng kíp hoặc đao kiếm gậy gộc từ bốn phương tám hướng vọt về phía phố Trường An. Dẫn đầu đám người là một người khoảng 30 tuổi, mày rậm mặt tròn, cầm trong tay khẩu súng trường Mosin. Người đó là Phổ Vĩ, là người đã cùng với đám người Lương Bật, Thiết Lương lập nên Tông Xã Đảng.
Tuy rằng vào năm 1908 trong lịch sử có một bước ngoặt chuyển biến, trước ba năm triều Thanh diệt vong, vận mệnh của người Bắc Kì cũng không vì thế mà thay đổi.
Triều đình không còn, mất đi chỗ dựa đáng tin cậy, người Bắc Kỳ không còn khả năng mưu sinh, không còn công việc để làm, đa số đều sống trong cảnh nghèo khó, đàn ông thì rơi vào cảnh phải đi xin ăn, phụ nữ phần nhiều đều phải làm gái điếm.
Vương công đại thần thời nhà Thanh, nhóm người của Đảng Bảo Hoàng ngoan cố, đứng đầu là bốn người gồm Phổ Vĩ, Lương Bật, Thiết Lương, Thiện Kì, mưu đồ bày ra kế hoạch, truyền khẩu dụ của Từ Hi Thái hậu trước khi mất, lệnh cho em trai của Hoàng đế Quang Tự, con trai của Thuần Thân Vương Ái Tân Giác La Tải Phong là Phổ Nghi lên làm Hoàng đế của triều đình Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ngon/2634028/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.