Ngày mùng 5 tháng 10, nhà ga Quan Bắc.
Lý Cẩn Ngôn đi vào sân ga. Hai người đàn ông mặc đồ đen theo sau lưng hắn. Ngoài ra còn có vài người lặng lẽ lẩn vào đám đông, lúc nào cũng để ý tình huống xung quanh.
Từ khi Lý Cẩn Ngôn bị đánh bom ở trên đường, vệ sĩ bên cạnh hắn không bao giờ dưới bốn người. Lâu Thiếu soái cử một Tiểu đội phụ trách an toàn cho hắn, trong đó có anh lính gốc Tác-ta mà Lý Cẩn Ngôn đã khá thân quen. Hiện giờ người kia đã trở thành Tiểu đội trưởng, quản lý mười một chiến sĩ, nhưng mỗi lần nhìn thấy Lý Cẩn Ngôn vẫn nhe răng cười rồi nói liến thoắng y như lúc trước.
Đối với hành động này của Lâu Thiếu soái, nói Lý Cẩn Ngôn không cảm động thì đúng là nói dối. Đương nhiên, nếu đối phương không gửi điện báo thúc giục hắn uống thuốc mỗi ngày, vậy sẽ càng tốt hơn.
Hôm nay Lý Cẩn Ngôn tới nhà ga để đón người. Vì Lâu Thiếu soái đánh nhau với người Nhật cho nên tuyến đường sắt từ Hà Bắc đến Quan Bắc đã bị ngừng hoạt động một lần, ông chủ Tống và ông chủ Cố không thể không chậm trễ thời gian ra Bắc. Đợi khi chiến sự bớt căng thẳng bọn họ mới xác định được hành trình. Để đảm bảo không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Lý Cẩn Ngôn đặc biệt gửi điện báo cho Lâu Thiếu soái, hỏi trong mấy ngày tới hắn có tấn công người Nhật nữa không. Điện báo vừa gửi đi, Lý Cẩn Ngôn mới ý thức được hành vi của mình không ổn lắm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ngon/2634092/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.