Lâu lắm rồi hắn chưa được ngủ ngon như vậy, không có lo lắng hãi hùng, không có hỗn loạn lo âu, chỉ cần vùi mình vào trong chăn đệm mềm mại, một giấc mộng cũng không có, ngủ thẳng một giấc đến tận bình minh.
Xuân Cẩn Nhiên tỉnh lại trong tiếng chim hót ríu rít, phủ của hắn có cây cỏ mọc xum xuê, là một nhạc viên dành riêng cho các loại chim chóc sâu nhỏ, mùa xuân chồi non phơi phới, mùa hè côn trùng kêu vang, rất có một phen phong tình.
Nước rửa mặt buổi sáng đã được chuẩn bị thoả đáng, bên cạnh là quần áo sạch sẽ được đặt gọn gàng, không cần nghĩ cũng biết đây là tác phẩm của Tiểu Thuý tri kỷ.
Xuân Phủ không phải là nhà cao cửa rộng, so với những người đồng lứa chỉ có thể tính là sung túc, nha hoàn tiểu tư trong phủ tổng cộng chỉ có năm sáu người. Tiểu Thuý và Nhị Thuận lớn tuổi nhất, cũng là người đi theo Xuân Cẩn Nhiên lâu nhất, cho nên quan hệ của bọn họ cũng thân cận hơn so với chủ tớ bình thường.
Xuân Cẩn Nhiên rửa mặt thay y phục chỉnh tề, đẩy cửa phòng, Tiểu Thuý đang đứng cuối hành lang chà lau cửa sổ.
"Thiếu gia dậy rồi!" Thấy Xuân Cẩn Nhiên đi ra, Tiểu Thúy lập tức buông khăn lau nghênh tiếp: "Trù nương đã làm bánh bao và bánh nướng áp chảo, buổi sáng thiếu gia muốn ăn món nào ạ?"
Xuân Cẩn Nhiên sờ sờ bụng, đêm qua ăn hơi nhiều mì, bây giờ còn có thể mơ hồ cảm nhận được sự tồn tại của chúng, hắn bèn phất tay, đi nhanh xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-nhien-ky/1675100/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.