La Cương bị kẹp ở giữa, hắn cực kỳ không muốn làm to chuyện hôm nay.
Nếu hai bên có thể hoà giải cá nhân, dẹp bỏ mâu thuẫn, đối với hắn ta chính là kết quả tốt nhất.
Nhưng hiện giờ, La Cương còn tưởng mình nghe nhầm.
Hắn nhìn Ngụy Đông Minh với ánh mắt như nhìn một thằng ngu, chỉ muốn chỉ vào mũi hắn chửi mắng.
Bảo mày hoà giải, mày xả giận xong cúp đuôi biến đi là được rồi.
Vậy mà còn quay lại ra vẻ, mày là thằng ngu sao?
Ngụy Đông Minh tự cảm thấy hay ho, ngoẹo đầu nói: "Về tiền bồi thường thì thôi vậy, tao chê tiền mày bẩn".
Hắn cúi đầu chỉnh trang, sau đó mới hài lòng xoay người rời đi.
Có người mở miệng: "Khoan đã!"
Tất cả những người có mặt thần kinh đều căng lên.
Mọi người quay đầu nhìn Triệu Dương, chỉ thấy anh toét miệng cười: "Anh bảo hoà giải là hoà giải?"
Hơi ngừng lại chút, anh cười càng tươi hơn: "Tôi đã đồng ý chưa?"
Ngụy Đông Minh lập tức gầm lên: "Họ Triệu, mày đừng có được voi đòi tiên!"
Trái tim La Cương vọt lên tận cổ họng, toi rồi!
Hắn cắn răng nói: "Anh Triệu, nể mặt Cục trưởng Quan..."
Triệu Dương quay đầu, chỉ một câu nói đã chặn họng tất cả những lời đối phương định nói. "Chửi tôi không nói làm gì, sỉ nhục người phụ nữ của tôi?"
Anh cười ra tiếng: "Xin lỗi nhé, mặt mũi của ai cũng vô dụng thôi".
Cảm xúc của Tô Linh là rõ ràng nhất, giống như lồng ngực có thêm một chú nai con, điên cuồng đập "thình thịch" không ngừng.
Vừa dứt lời, Triệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/can-ve-cua-nguoi-dep/970981/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.