"Diệp tiểu thư, làm phiền cô rồi.'' Quản lý Phương nói tiếng cám ơn từ tận đáy lòng.
Diệp Vũ Trung cười cười, ''Chỉ là tiện tay giúp đỡ thôi mà.''
''Một lần tiện tay giúp đỡ của cô chính là đại ân đối với tôi.'' Quản lý Phương nói, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà cấp trên đột nhiên giao một đống sách hướng dẫn sản phẩm xuống, muốn anh ta phiên dịch. Anh ta lại không quen biết ai có thể phiên dịch tiếng Đức, ngay khi anh chưa kiếm được ai thì cấp trên lại đột nhiên có lòng tốt chỉ điểm cho anh ta, 'hôm nọ không phải bên cạnh Neils có một phiên dịch viên sao? Hình như tôi còn giữ số điện thoại của cô ấy, anh có thể tìm cô ấy thử xem.
Nếu không quản lý Phương làm sao biết đường tìm tới tận cửa chứ?
Hai người khách khí hàn huyên vài câu, quản lý Phương vẫn nhất quyết muốn mời Vũ Trung dùng cơm. Cô luôn cảm thấy không thoải mái, nên tiếp tục khéo léo từ chối. Quản lý Phương không còn cách nào đành để cô ra về.
Vũ Trung vội vã về nhà, nhưng khi vừa bước ra cửa đã bắt gặp Tề Thấm Khải. Cô hơi run nhẹ, không biết nên phản ứng ra sao cho phải.
''Trùng hợp vậy.'' Tề Thấm Khải nở nụ cười nhàn nhạt, lời nói vô cùng không đứng đắn còn có hơi hướng châm chọc Diệp Vũ Trung, ''Sao không trả lời? Không phải lúc trước cô luôn bám dính lấy tôi, nói cô tham tiền của tôi sao? Bây giờ lại không dám nói gì, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cang-choi-cang-lon/2541730/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.