Editor: Esley
Màn đêm chậm rãi bị ánh bình minh xua tan, một vệt dài màu trắng bạc dần hiện ra nơi phía cuối chân trời, mặt trời mới mọc xuyên qua chín tầng mây, chiếu vào tấm cửa kính sát đất.
Khuôn mặt Thôi Tuyết Cảnh cũng dần được từng tia từng tia ánh sáng mặt trời chiếu rọi. Nàng đã ngồi trên ghế sô pha tại phòng khách trọn một đêm. Chuyến bay khiến nàng rất mệt mỏi, nhưng trong lòng lại càng mệt mỏi hơn, khiến nàng không tài nào ngủ nổi. Từng tơ máu đã bắt đầu hiện lên trong mắt nàng, ngồi cả đêm ở phòng khách, trong đầu nàng xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ, mà càng nghĩ lại càng loạn.
Nàng bất chợt giật mình khi nghe tiếng mở cửa truyền đến. Thôi Tuyết Cảnh nhìn về phía tiếng vang, ánh mắt vừa vặn chạm phải Diệp Vũ Trung mới vừa bước ra từ phòng ngủ.
Bây giờ vẫn còn sớm, chỉ mới 6 giờ sáng, Diệp Vũ Trung hiển nhiên không thể ngờ rằng, Thôi Tuyết Cảnh lại ngồi trong phòng khách vào lúc này. Vẫn dung nhan tuyệt sắc, vẫn bộ đồ nàng mặc đêm hôm qua. Diệp Vũ Trung sững sờ tại chỗ, nhìn thẳng về phía Thôi Tuyết Cảnh.
Cuối cùng, vẫn là do Thôi Tuyết Cảnh lên tiếng trước, nàng hơi cong môi, cùng giọng điệu bình thản nhất nói, "Em dậy sớm vậy?''
Diệp Vũ Trung không phải dậy sớm, mà kỳ thực cả đêm hôm qua cô không tài nào ngủ nổi, liên tục nhiều lần gặp ác mộng, cho dù đến cuối cùng vẫn ngủ được một chút, nhưng tâm lý đã chịu đủ dằn vặt. Đơn giản vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cang-choi-cang-lon/2541735/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.