Chuyển ngữ: Pussycat
***
Dư Y thiếu chút nữa quên, Nguỵ Tông Thao không phải là một người đơn giản, chỉ biết làm một người đàn ông chìu chuộng cô. Vào đêm cúp điện ở Nho An Đường đó, anh ta đã cố ý chờ ở ven đường xem kịch, chỉ là để cho cô một bài học sâu sắc. Anh ta cũng đã thà rằng phá huỷ một toà nhà cũng không để cho người khác đạt được một tí nào.
Giờ phút này Nguỵ Tông Thao âm trầm kinh khủng, những lời nói ra khiến người ta khiếp đảm. Rốt cuộc Dư Y gạt tay anh xuống, hai má hơi đau, có lẽ đã bị anh bóp đến bầm lên rồi.
Nguỵ Tông Thao bình tĩnh nhìn cô một hồi, ngón tay khẽ chạm vào hai má của cô, nói: “Sau này tôi sẽ chú ý.” Giống như là đau lòng, rồi lại hôn cô một chút.
Dư Y xoay đi, mày cau lại, lại bị Nguỵ Tông Thao ôm vào ngực. Cô không nói lời nào, Nguỵ Tông Thao nói: “Đừng quá thân mật với người khác, tôi không thích.” Anh vuốt vuốt tóc Dư Y, vén tóc ra sau tai, nói: “Ông nội của em tìm đến, không vui sao? Có phải là không muốn thấy ông ta hay không?”
Lúc này Dư Y mới đáp lại một tiếng “Ừ”, quay đầu nhìn ra cảnh đêm ngoài cửa sổ, líu ríu nói: “Ông ta khó chịu, tôi cũng khó chịu.”
Cô đối với người nhà họ Nhạc có oán hận, những đau khổ của oán hận vốn là từ tình cảm thật sâu. Cô không làm được xem như không có việc gì, cũng không nỡ lòng đối xử tàn nhẫn. Mà nay ông nội của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-bac-tinh-yeu-canh-bac/1886863/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.