Cộc cộc!
Cộc cộc!
Cộc cộc cộc!
-…….
– Anh có nhà không Sasuke-kun? Em vào đấy nhé.
Sakura cởi đôi giầy ra và lặng lẽ bước vào…..
Không có ai….
Không một bóng người….
Chỉ có vài cơn gió khẽ lay động….
Làm chiếc chuông gió kêu…..leng keng….
Đôi khi…… thổi bay cả những cánh hoa anh đào vào sàn nhà thơm mùi gỗ…..
“Anh ấy đang ở đâu?” – Sakura đưa mắt nhìn xung quanh…
Cô đã đến đây một vài lần….
Nhưng thực sự chưa hề nhìn căn nhà này một cách hoàn thiện….
Ở phòng khách….và xuống bếp…..
Đó là tất cả những nơi mà cô từng đặt chân đến….
Nhiều lúc….
Cô tò mò về căn nhà đã từng mang đau thương này….
Tò mò về cái vết sẹo không bao giờ lành trong tim Sasuke-kun….
Mà cô thừa hiểu rằng…..anh sẽ không bao giờ nói….
“Sasuke-kun! Cuộc sống của anh….. đã quá vất vả rồi”
Hít một hơi thật sâu….
Sakura liều mình tiến đến từng phòng một….
“Mình chỉ đi tìm….Sasuke-kun”- Tự trấn an bản thân bằng lời nói, cô kunoichi lướt nhẹ từng bước….
-Đây là….phòng bố mẹ anh ấy!
Sakura nên tiếng….
mắt mở to nhìn căn phòng…..
không giấu nổi ngạc nhiên….
Căn phòng sạch sẽ đến mức khó tin….
Như thể chủ nhân căn phòng chỉ đi đâu đó trong một vài tiếng hoặc cùng lắm là một vài ngày. Chứ không hề……mất đến mười mấy năm rồi.
Được bày trí đơn giản nhưng không kém phần hài hòa…
Sakura thầm ngưỡng mộ lối sống ngăn nắp của gia đình Uchiha danh giá…
Đang định quay lưng bước đi….
cô kunoichi bỗng dừng lại….
chăm chú nhìn xuống khung ảnh nhỏ trên bàn…
Hiện lên trước mắt cô là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-hoa-dao-dinh-menh-sasusaku/2576581/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.