“Ừ……
Ánh mắt anh mang màu sắc của lá phong đỏ……
Màu của máu…..
Màu của những nỗi đau….
Màu của sự thù hận…
Nhưng…..
Em biết không?
Nó còn là màu của tình yêu….
Tình yêu mà anh dành cho em đấy…
Sakura!”
Chàng trai tóc đen dựa đầu vào một gốc phong lớn….
Khẽ nhắm mắt cảm nhận……mọi thứ…..
Mùi đất ấm lan tỏa xung quanh….
Những chiếc lá khẽ sượt nhẹ qua làn da….
Tiếng cười khúc khích thân thương của ai đó….
Có lẽ nào….
Sự bình yên là đây chăng?
– Sasuke-kun?
Sasuke giật mình khi nghe thấy tiếng gọi…..
Anh mở mắt….
Bất ngờ khi thấy…..
Gương mặt cô kunoichi tóc hồng kề sát với khuôn mặt của anh…
Cảm tưởng chỉ cần cử động mạnh là….
2 đôi môi sẽ…..
– Em làm gì vậy? – Sasuke đưa bàn tay đẩy nhẹ trán Sakura ra xa trong bối rối. – Gần quá!
– Anh đang nghĩ gì thế? Em chỉ tò mò thôi mà. – Sakura kéo ngón tay của Sasuke ra khỏi cái trán bướng bỉnh của mình, làu bàu….
– Hnm….
– Anh biết gì không, Sasuke-kun….
– Gì vậy? – Sasuke đáp lại.
– Trời……… sắp tối rồi đó!
Sasuke đảo mắt nhìn lên….
Đúng thật….
Trời gần tối rồi!
Hình như…..
Anh đã quá mải mê mà quên luôn cả vụ trời tối này…..
– Giờ chúng ta sẽ đi tìm chỗ ngủ hả anh? – Sakura đứng dậy nhìn quanh. – Nhưng hình như chả có cái nhà trọ nào quanh đây đâu anh.
– Chúng ta ngủ ở đây.
– Ừ, chúng ta ngủ……Á, cái gì cơ? -Sakura hét lên khi nhận ra mình vừa nghe thấy gì. – Trong rừng á anh?
– Ừ…Nó không tệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-hoa-dao-dinh-menh-sasusaku/2576583/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.