– Tại sao em lại bỏ đi?
Chàng trai tóc đen lên tiếng…
Tay vẫn không ngừng bế cô kunoichi tóc hồng yếu ớt trong tay…
Đôi chân chậm rãi bước ra khỏi căn nhà hoang ẩm mốc…
Sakura không nhìn Sasuke, cô cố gắng quay đi tránh né con mắt đen sâu thẳm đang nhìn mình chờ đợi….
Đưa tay lên trị thương nhưng không hề hiệu quả…
Cô kunoichi lại ho thêm một lần nữa, cơ thể rã rời như không còn một chút sức lực nào cả…
– Sakura, trả lời anh! Sasuke vẫn nhẫn nại hỏi thêm một lần nữa…
– Anh không còn muốn em nữa, em ở lại có ích gì chứ?
Sakura nói nhỏ, vẫn không nhìn chàng trai Uchiha, đôi mắt ngọc bích của cô cụp xuống đầy tủi hờn…
– Anh nói không muốn em lúc nào?- Sasuke cau mày.
– Anh đã nói cả tối qua và sáng nay.
– ….
– Điều đó là thật lòng sao, Sasuke-kun…?
Cô kunoichi ngước mắt lên nhìn Sasuke….
và thấy anh khẽ thở dài….
– Nghe này, Sakura…
– Sasuke nói sau khi hít một hơi dài.
– Anh nghĩ em hiểu nhầm rồi.
– Hiểu nhầm?
– Hnm!
– Không thể thế đâu. Em đã nghe anh nói mà. Rất rõ ràng luôn.
– Đúng là anh đã nói thế. Nhưng em chưa nghe hết, Sakura!
– Nghe hết? – Sakura ngạc nhiên mở to đôi mắt .- Nghe hết thứ gì, Sasuke-kun?
Vừa nói dứt câu….
Sakura bỗng cảm thấy cổ họng mình đau khủng khiếp…
Đưa 2 bàn tay lên…
cô túm chặt cổ họng mình lại…ngăn không cho bản thân gào lên vì đau đớn…
Vùng da nơi cổ của Sakura lại nổi thêm một vết vân nữa…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-hoa-dao-dinh-menh-sasusaku/2576590/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.