Chén canh số 7 - Năm
Editor: Lạc Tiếu - 11/03/2020
"Ưm... Ba ba..." Thanh Hoan xoa xoa đôi mắt, ra vẻ vừa mới tỉnh lại, biểu hiện của nàng vô cùng hồn nhiên, giống như hoàn toàn không biết mình đang làm gì.
Thanh Hoan nhìn theo ánh mắt của Tưởng Trạc, thấy trước ngực của mình lộ ra, liền cười: "Hì, áo bị mở ra rồi."
Nói xong, nàng làm bộ muốn cột lại áo ngủ trước mặt hắn. Tưởng Trạc nhìn đôi bàn tay nhỏ tinh tế trắng nõn đang cầm dây áo, ma xui quỷ khiến lấy tay mình đè lên, lại dùng thanh âm khàn khàn nói: "Ba ba giúp con cột."
Thanh Hoan thản nhiên ưỡn ngực, Tưởng Trạc kéo kéo hai sợi dây lưng mỏng manh, sợi dây làm bằng tơ lụa, nhưng lại vẫn quá mức thô ráp so với làn da của thiếu nữ.
Đầu ngón tay thon dài tựa như lơ đãng xẹt nhẹ qua đỉnh hoa đỏ bừng, thân thể Thanh Hoan nhẹ nhàng run run một cái, hơi lui về phía sau.
Đúng là mẫn cảm... Con ngươi Tưởng Trạc càng sâu.
Khiêu khích hắn, trêu đùa hắn, đùa giỡn hắn, nhưng không có nghĩa hiện tại lập tức dâng hiến mình cho hắn. Đối với Thanh Hoan mà nói, cùng nam nhân anh tuấn xuất sắc như Tưởng Trạc một đêm mây mưa cũng không phải không thể, nhưng không phải lúc này.
Một món ăn muốn là ngay lập tức được đưa đến bên miệng, cùng với một món ăn trải qua trăm cay ngàn đắng mới có được, bản chất là không giống nhau. Nếu Tưởng Trạc muốn nàng, nhất định phải trả giá càng nhiều tình cảm cùng tinh lực.
Sau khi cột tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-manh-ba/380782/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.