Edit: Qiezi
[7]
Bốn giờ chiều, Phàn Nhã ở chỗ hẹn chờ đối phương đến. Có lẽ người này lái xe sang đến, tuy rằng cậu không nhớ đây là hiệu xe gì, nhưng so với mấy chiếc xe khác trên đường, nó có vẻ rất sang trọng
Phàn Nhã ngồi kế bên ghế lái, cúi đầu nhìn chằm chằm di động.
Tông Tĩnh Lê tự mình lái xe tới đón cậu, mỉm cười: “Mới họp xong, cũng không nói chuyện gì nhiều với em, còn để em chờ lâu như vậy.”
“Không sao không sao!” Phàn Nhã luôn miệng nói: “Dù sao em cũng không có gì làm.”
Gặp ngay lúc giờ cao điểm, Tông Tĩnh Lê bị kẹt đèn đỏ. Anh quay đầu nhìn Phàn Nhã: “Em mong được trả bao nhiêu tiền?”
“A?” Phàn Nhã hơi ngây ra: “Em, em không biết…”
“Vậy giá thị trường chỗ em bao nhiêu?”
“Em cũng không biết…”
“Vậy em thiếu bao nhiêu tiền?”
“Không, không biết…”
Tông Tĩnh Lê tức đến bật cười: “Hỏi em ba câu em cứ nói không biết là thế nào? Em như vậy mà còn muốn tìm người bao nuôi, bị bán đi cũng không biết.”
“Đây là lần đầu tiên em làm mà!” Phàn Nhã uất ức nói: “Lần đầu tiên ai mà có kinh nghiệm!”
“Lần đầu tiên?” Tông Tĩnh Lê liếc cậu từ kính chiếu hậu: “Em mới làm?”
“Đúng vậy, tối qua là ngày đi làm đầu tiên.” Phàn Nhã nói: “Ai có thể ngờ lại xảy ra loại chuyện đó! Em còn chưa lấy được một đồng nào!”
Tông Tĩnh Lê không kiềm được tò mò cẩn thận quan sát cậu. Hình người của Phàn Nhã được linh khí trời đất, tinh hoa núi rừng dựng dục thành, đương nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-mien-tiet-vit/1428652/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.