Phượng Cảnh Duệ hiểu rõ mục đích, điều này có thể giúp bọn họ xác định rõ hành trình lần này của mình. Mấy người Lưu Mật Nhi cũng rời khỏi con đường vắng vẻ, đi tới trấn gần đó.
"Chúng ta vào phòng riêng ăn là được, vì sao lại chen chúc ngoài phòng lớn ăn với những người này, ta không thích!" Diệp Ly Tâm oán trách nói.
Phượng Cảnh Duệ liếc nàng, "Ngươi có thể vào phòng, không ai cản ngươi đâu!"
Hai mắt Diệp Ly Tâm trừng lớn, "Ta muốn bồi dưỡng tình cảm với Mật Nhi tỷ tỷ! Ngươi không buông tỷ ra, chúng ta sao có thể bồi dưỡng tình cảm!"
Phượng Cảnh Duệ cắn răng nghiến lợi âm trầm nói, "Nàng là nữ!"
"Ta gọi là tỷ tỷ, ngươi điếc hả!" Diệp Ly Tâm liếc hắn.
"Các ngươi không cần bồi dưỡng tình cảm!" Phượng Cảnh Duệ cắn răng nói.
Diệp Ly Tâm lắc đầu, "Thế nào không cần? Mặc dù tỷ tỷ không thể trở thành phu quân của ta. Nhưng ta dường như quên nói sao, Miêu Vương là ca ca của ta, còn chưa lấy vợ!"
Phượng Cảnh Duệ nghe vậy, gương mặt giựt giựt, "Diệp Ly Tâm, ngươi muốn chết sao, chỉ cần ngươi nói một câu ta tuyệt đối sẽ thỏa mãn ngươi! Ngàn vạn lần đừng khách khí với ta."
Diệp Ly Tâm nuốt nước miếng, lấy lại can đảm mở miệng nói, "Mỗi lần chỉ biết dùng chuyện đó để uy hiếp ta như vậy."
Thấy Phượng Cảnh Duệ còn muốn mở miệng, Lưu Mật Nhi đã kịp thời cắt đứt hai người, nói "Được rồi, chúng ta ăn cơm, không muốn nhìn hai người gây gổ!"
Hai người Phượng Cảnh Duệ và Diệp Ly Tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-mot-leo-tuong-canh-hai-bo-vao-phong/2384213/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.