Giọng nói của Trần Ấp tương đối thân thiết. Hắn ta cũng chẳng là gì của nàng cả!
Trương Khởi nhìn chằm chằm vào hắn, không trả lời.
Ánh mắt của nàng vô cùng nhu hòa, trừng người khác cũng không có uy nghiêm, chỉ như hờn dỗi. Trần Ấp cười ha ha, "Đừng giận, không muốn nói thì không nói cũng được."
Nói là như vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn ngứa ngáy, nói thêm: "A Khởi, lần trước muội gặp rắc rối, đúng là ta không nên ngó lơ." Hắn nghiêng đầu cười với nàng không thôi, "Cửu huynh của muội đã giáo huấn ta một trận rồi, A Khởi đừng giận nữa."
Trương Khởi cúi đầu, một lúc sau chợt nói: "Là Tiêu Mạc, huynh ấy thuyết phục bệ hạ."
Lời của nàng không đầu không đuôi, lúc đầu Trần Ấp ngẩn ra, chốc lát sau hắn liền hiểu.
Vừa hiểu ra, sắc mặt hắn thay đổi rõ rệt. Nhìn chằm chằm vào Trương Khởi không nói tiếng nào.
Trương Khởi cũng không lên tiếng.
Dù nàng không nói, Trần Ấp cũng mau chóng hiểu được. Nàng chính miệng nói ra, chính là muốn Trần Ấp tranh với Tiêu Mạc.
Nếu không muốn đi theo Tiêu Mạc, khi nàng còn là tiểu cô, được người tranh giành càng nhiều, Tiêu Mạc sẽ càng xem trọng nàng. Nam nhân đều như vậy, tranh giành cướp đoạt ham muốn, luôn có sở thích kỳ lạ này.
Trần Ấp sững sờ, đột nhiên nghĩ ra, Trương Khởi nói với mình chuyện này, nghĩa là trong nội tâm nàng cũng thích mình.
Sắc mặt của hắn lại thay đổi, mím môi nói: "Ta đi tìm Cửu huynh của muội bàn bạc." Dứt lời lùi về buồng xe, chỉ chốc lát xe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-xuan-nam-trieu/1409548/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.