Xe ngựa chạy nhanh ở trên đường phố, thỉnh thoảng có người quay đầu lại nhìn tới.
Đối diện ánh mắt soi mói của mọi người, Lan Lăng Vương chỉ cúi đầu nhìn.
Trương Khởi nằm ở trong ngực hắn, mềm mại dựa vào hắn, vẻ mặt lười biếng mà dịu dàng, làm cho người ta căn bản không cách nào liên hệ con người nàng với những biểu hiện của nàng lúc nãy.
Hắn cúi đầu nhìn nàng.
Thế gian này, cũng chỉ có một nữ nhân này dễ dàng khiến hắn hoàn toàn trút hết, rõ ràng hèn mọn vô cùng, chung quy lại khiến hắn, khiến người đời không cách nào không tôn kính khí phách của nàng.
Lan Lăng Vương không khỏi siết chặt cánh tay, cúi đầu, hôn mạnh một cái lên trán của nàng.
Đang lúc ấy thì, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng kêu thanh thúy vui vẻ, "A Khởi, A Khởi"
Là âm thanh của A Lục.
Trương Khởi đang mệt mỏi gà gật muốn ngủ, đột nhiên nghe thế tiếng kêu, vội vàng mở mắt ra ngồi dậy, nàng mừng rỡ kêu: "Là A Lục, là nàng ấy đang kêu ta"
Vui mừng đến âm thanh cũng cao hơn.
Lan Lăng Vương chưa từng thấy nàng vui mừng thế, nên không khỏi cau mày lại.
Mà lúc này, Trương Khởi roẹt một tiếng vén rèm xe lên, nhìn quanh mọi nơi, đảo mắt, nàng liện nhìn thấy A Lục chạy nhanh từ bên trái qua, vội vàng kêu lên: "Dừng xe, dừng xe"
Xe ngựa mới vừa dừng lại, Trương Khởi liền chuyển sang Lan Lăng Vương, tươi cười rạng rỡ nói: "Trường Cung, hầu gái A Lục của ta tới, ta muốn cho nàng ấy lên xe ngựa."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/canh-xuan-nam-trieu/1409665/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.