Mã Tự chào Lưu Cường:
- Trưởng ban Lưu.
Bành Viễn Chinh cũng cười cười:
- Trưởng ban Lưu, chúc buổi sáng tốt lành.
Tuy không phải là Phó trưởng ban chính thức, chỉ là cách gọi tôn xưng của người trong Ban, nhưng hiện giờ, vẻ tự cao tự đại và bộ tịch của Lưu Cường so với Phó trưởng ban bình thường, thật sự cũng không kém.
Ánh mắt lạnh lùng của y lướt qua trên người Bành Viễn Chinh, sau đó nhìn Mã Tự hơi gật đầu, liền đi qua.
Đứng ở cửa Phòng Tin tức, Gia Cát Cấu liền cười vồn vã:
- Lãnh đạo!
Lưu Cường ừ một tiếng, dương dương tự đắc nói:
- Việc Bành Viễn Chinh xuống cơ sở rèn luyện đã bố trí ổn thỏa chưa?
- Xin lãnh đạo yên tâm, đã sắp xếp đâu vào đấy.
Gia Cát Cấu vội trả lời.
- Thảo một văn kiện của Đảng, lấy danh nghĩa của Ban, tôi cùng Trưởng ban Tiêu sẽ xin chỉ thị của cấp trên, như vậy mới tỏ ra chính thức một chút, sau này sẽ từng bước hình thành chế độ điều chuyển luân phiên và mở rộng đến toàn bộ các Phòng của cơ quan.
Lưu Cường lại nói.
- Được, tôi sẽ bắt đầu thảo văn kiện. À, lãnh đạo, tôi nghĩ thế này, tuy Bành Viễn Chinh xuống cơ sở rèn luyện, nhưng trong thời gian này, Phòng chúng tôi cũng khá nhiều công tác, nhân viên cũng không đủ năng lực đáp ứng, tôi nghĩ có thể bảo hắn chạy tới, chạy lui lo liệu?
Gia Cát Cấu xáp lại gần, cười nói.
Gã toan tính biến sự trả thù cá nhân của mình thành hành động đường đường chính chính của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cao-quan/742575/chuong-79.html