Tống Bính Nam giới thiệu Bành Viễn Chinh với Tôn Tuyết Lâm:
- Đồng chí Tuyết Lâm, vị này là đồng chí Bành Viễn Chinh.
Tôn Tuyết Lâm mỉm cười, nắm tay Bành Viễn Chinh, cười nói:
- Ngưỡng mộ đã lâu, đồng chí Viễn Chinh là cán bộ cấp huyện phó, nổi tiếng tuổi trẻ tài cao. Hoan nghênh đồng chí Viễn Chinh đến huyện công tác!
Tôn Tuyết Lâm tươi cười thân thiết, như một người anh, tay của y cũng mềm nhũn. Bành Viễn Chinh ngoài mặt tươi cười, chào hỏi xã giao với Tôn Tuyết Lâm, trong lòng phân vân, tích cáchTôn Tuyết Lâm mều mỏng như vậy, sao có thể lên làm Bí thư Huyện ủy huyện Lân?
Tất nhiên, có thể đây chỉ là biểu hiện giả tạo.
Thật ra từ đầu đến cuối, Tôn Tuyết Lâm bị mất hết quyền lực ở huyện Lân, không xử lý được tình hình, đã "nổi tiếng" ở thành phố, không phải là ngụy trang. Quyền lực là thứ không ai muốn nhường cho người khác.
Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Xin chào Bí thư Tôn. Bí thư Tôn quá khen, sau này kính xin Bí thư chỉ đạo và trợ giúp nhiều hơn!
Bành Viễn Chinh cười cười, biểu lộ sự kính cẩn vừa phải. Làm tân Phó chủ tịch thường trực, nhất định phải tỏ ra khiêm tốn trước nhân vật số một của huyện Lân rồi.
Tôn Tuyết Lâm cười, lại xoay người chỉ vào Cung Hàn Lâm, nói:
- Hẳn là cậu cũng quen Lão Cung, nghe nói ban đầu, hai người từng làm việc chung với nhau!
Bành Viễn Chinh bước tới bắt tay Cung Hàn Lâm, nhìn nhau, cảm nhận được sự chân thành và nồng nhiệt từ Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cao-quan/743450/chuong-417.html