Hàn Duy lấy tư cách lãnh đạo Thành ủy xác định một cơ cấu như vậy, kế tiếp, dù cán bộ trong huyện tiếp nhận hay không tiếp nhận, bộ máy Đảng chính huyện Lân sẽ phải dựa theo thương hướng này mà hoạt động.
Vốn lúc đầu, trong bộ máy Ủy viên thường vụ của huyện Lân, Bành Viễn Chinh đứng ở vị trí thứ sáu, đúng ở vị trí chuyển tiếp. Nhưng chỉ nửa năm sau, Bành Viễn Chinh đã nhảy vọt lên vị trí thứ ba, thực sự trở thành một trong những lãnh đạo chủ yếu của huyện Lân.
Hôm nay Hàn Duy triệu tập hội nghị thường vụ Huyện ủy, mục đích chủ yếu là xác định địa vị các thành viên bộ máy và phân công công tác.
Hàn Duy nghiêm túc đưa ra vài yêu cầu đối với việc thực hiện công tác.
Hàn Duy vừa nói xong, Cung Hàn Lâm bắt đầu tỏ thái độ, đơn giản là kiên quyết ủng hộ quyết sách của Thành ủy, ủng hộ sự lãnh đạo của Bí thư Hàn Duy, cố gắng phấn đấu công tác …toàn những lời khách sáo.
Cung Hàn Lâm nói xong, Hàn Duy liếc Bành Viễn Chinh một cái. Bành Viễn Chinh hơi do dự một chút, cao giọng nói:
- Cảm tạ sự tín nhiệm của Thành ủy và Bí thư Hàn, tôi xin hứa: cẩn trọng đối với công việc, tự xét lại đối với sinh hoạt, nắm chắc đại sự, làm điều thiết thực, đẩy mạnh thu hút đầu tư trong sáu tháng cuối năm. Phát triển mạnh kinh tế, cố gắng thực hiện tăng trưởng 15 phần trăm tổng giá trị sản xuất công nông nghiệp của toàn huyện so với năm trước, thu tài chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cao-quan/743595/chuong-472.html