Mặc kệ ánh mắt Đan Lệ và Đồng Tiểu Như càng trở nên kì quái, Mao Hữu Tài nằm xuống đất, áp sát lỗ tai xuống đất, sau đó dùng sức đấm mạnh.
- Càng ngày càng không hiểu, thật ra anh ấy đang làm gì nữa?
- Tiếp tục chờ đợi thôi.
Đồng Tiểu Như trước sau vẫn một câu. Mao Hữu Tài có rất nhiều chuyện không nói cho nàng, điều này càng ngày càng làm nàng buồn bực.
Bịch bịch, bịch bịch… Sau khi đấm vài đấm, dưới đất rốt cục cũng truyền đến động tĩnh. Nếu là người bình thường, với những tiếng động siêu nhỏ này cần có dụng cụ chuyên nghiệp mới có khả năng nghe được, nhưng từ khi tu luyện Linh Thể Tố Tạo, thị giác cùng khứu giác, xúc giác và thính giác của Mao Hữu Tài đều nhạy bén lạ thường, bây giờ không cần dùng đến dụng cụ hắn vẫn có thể nghe được những tiếng động siêu nhỏ này.
Thấy hành động quái dị của Mao Hữu Tài, Phạm Địch Tác bay nhanh đến:
- Tiểu Mao, ngươi phát hiện cái gì vậy?
- Bên dưới trống rỗng,
Mao Hữu Tài đứng lên nói:
- Rất có khả năng phi thuyền ngươi nói đang nằm ngay bên dưới, nhưng không có dụng cụ, làm sao chúng ta đào lên được?
- Ngươi chắc chứ?
Hai mắt Phạm Địch Tác lộ vẻ hưng phấn.
Mao Hữu Tài gật đầu, khẳng định:
- Không thể sai được.
- Vậy là tốt rồi, ngươi tránh ra, để đó cho ta.
Phạm Địch Tác xắn tay áo lên.
Mao Hữu Tài lui ra. Đến khi hắn lui được hơn hai mươi thước vừa đến bên cạnh Đan Lệ, Đồng Tiểu Như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cao-thu-dia-cau-tai-tien-gioi/1418602/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.