Chương 1386
Phía sau vang lên một giọng nói còn kích động hơn ông ta:
“Năm mươi tám phút!”
Ông chủ Hầu giơ điện thoại lên, thấy mọi người nhìn ông ta bằng ánh mắt quái dị, vẻ hưng phấn trên mặt mất dần, trở nên lúng túng.
Tiêu Sinh từ từ tỉnh lại, mở mắt, nhìn thấy người bên giường.
“Bố, bố tỉnh rồi!”
“Bố vẫn còn sống ư?”
“Đúng thế, bố vẫn sống! Là cậu Lý đã cứu bố!”
“Cậu Lý…”
Trên khuôn mặt Tiêu Sinh lộ ra vẻ khó hiểu.
Lý Dục Thần nhét vào miệng của Tiêu Sinh một viên thuốc, nói: “Đừng nói gì, đợi thuốc ngấm vào cơ thể, hồi phục chút thể lực đã”.
Tiêu Sinh nhìn anh một cái, trong mắt có tia sáng rõ lóe lên.
Ông ta ngậm viên thuốc, cảm thấy viên thuốc tan chảy trong khoang miệng, nước bọt mang theo vị ngọt đó xuống bụng, như bầu trời trong xanh gột rửa cơ thể.
Sắc mặt ông ta dần trở nên hồng hào.
Bạch Kính Đình nhìn mọi việc diễn ra, trong lòng vô cùng phức tạp.
Từ sau khi bố qua đời, ông ta được gọi là đệ nhất danh y thủ đô. Lúc ban đầu hoảng sợ bất an, chỉ sợ danh tiếng mà mấy đời nhà họ Bạch giành được bi hủy. Mười mấy năm qua đi, ông ta đã thích ứng với thân phận này, bỏ đi nỗi sợ ban đầu, thay vào đó là sự kiêu ngạo và an tâm, hưởng thụ những vinh quang và thỏa mãn mà cái danh đệ nhất thủ đô mang lại.
Hôm nay nhìn thấy y thuật của Lý Dục Thần, ông ta mới biết, trời cao còn có trời cao hơn, người giỏi còn có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/790967/chuong-1386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.