Bảo chính dẫn bọn họ đi xem nhà cũ trước.
Đoan Tĩnh vừa nghe đến “phòng”, đến “nhà” liền kích động, bước chân không tự chủ được nhẹ nhàng nhanh nhẹn, bước mấy bước, đã từ cuối cùng chạy lên đầu, lướt qua cả Bảo chính.
Vốn Bảo chính sợ nàng đi nhầm đường, ai ngờ mỗi lần đến chỗ rẽ, nàng giống như có mắt ở sau lưng, không đợi Bảo chính mở miệng nhắc nhờ, đã tự giác quay lại.
Con đường đất rải lưa thưa đá vụn, kéo dài đến cửa một tứ hợp viện* tường ngoài đã loang lổ.
*tứ hợp viện: còn được gọi là Tứ hợp phòng, là một hình thức kiến trúc tổ hợp của nhà dân vùng Hoa Bắc Trung Quốc, với bố cục là xây nhà bao quanh một sân vườn theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, thông thường gồm có nhà chính tọa Bắc hướng Nam, nhà ngang hai hướng Đông - Tây và nhà đối diện với nhà chính, nhà bốn phía bao quanh sân vườn ở giữa, cho nên được gọi là Tứ hợp viện.
Bảo chính đang định lấy chìa khóa, chỉ thấy Đoan Tĩnh cầm khóa kéo ra, khóa rơi ra.
......
Đoan Tĩnh cầm chứng cứ phạm tội trong tay, nụ cười lúng túng: “Ta..... ta chỉ kéo nó ra.”
Trái lại tính tình của Bảo chính ôn hòa, lặng lẽ bỏ chìa khóa vào trong ngực: “Không sao, vốn đã hỏng rồi.”
Đoan Tĩnh thấy Tuyên Ngưng trừng mình, lặng lẽ lùi về phía sau mấy bước.
Bảo chính đẩy cửa ra, đi vào trong.
Trong sân trồng một cây hòe cổ thụ, phải hai người mới ôm hết thân, cành lá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cao-thu-vo-lam-cham-chi-lam-vo-hien-dau-thao/2747875/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.