Trần Tư Nhung giữ chặt cổ tay anh để không rơi xuống bãi cỏ.
Caesar mím chặt môi, ôm Trần Tư Nhung vào lòng một lần nữa. Anh quỳ xuống và chạm vào mắt cá chân của Trần Tư Nhung.
"Nó có bị đau hay bong gân gì không?" Anh hỏi.
Trần Tư Nhung cúi đầu nhìn Caesar. Lòng bàn tay chủ nhân khô ráo, nhẹ nhàng chạm vào mắt cá chân cô.
Trần Tư Nhung cười ranh mãnh.
"Chủ nhân tưởng em là Mia à." Cô nói.
Caesar ngước nhìn cô. Cô buộc mái tóc đen dài thành hai búi, buông thõng xuống vai.
Quần áo trên người là đồng phục học sinh của Mia.
Áo sơ mi trắng ôm sát eo thon, tà váy xanh nhẹ nhàng đung đưa theo gió.
Caesar đương nhiên biết, anh và Trần Tư Nhung có chênh lệch tuổi tác.
Nhưng anh chưa bao giờ có giây phút như lúc này, đi hình dung và đào sâu vào sự chênh lệch này.
Trần Tư Nhung của anh có thể dễ dàng mặc đồng phục học sinh của Mia mà không có chút khó coi nào, như thể cô vốn đang ở độ tuổi này vậy.
Nó khiến anh nghĩ rằng chính Mia đã nhào vào người anh ngay giây đầu tiên khi anh nhìn thấy chiếc váy màu xanh.
Caesar đứng dậy.
Ánh mắt của Trần Tư Nhung theo dõi anh từ dưới lên trên.
"Chủ nhân, ngài không ôm em sao?" Cô nói.
Caesar đương nhiên muốn ôm cô, nhưng bộ đồng phục học sinh đó giống như một lời nguyền bị cấm, nếu đối với một Trần Tư Nhung như vậy mà có hứng thú tình dục thì anh cảm thấy mình thực sự không bằng cầm thú.
"Grace." Giọng anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cap-tren-la-chu-nhan-cua-toi-over-the-knee/141194/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.