Trong phòng khách rộng rãi, không biết khi nào đèn đã được thắp sáng lên.
Ánh mắt Trần Tư Nhung chuyển ra ngoài cửa sổ, mới phát hiện bên ngoài trời đã tối đen.
Ở nơi rất xa có một chút ánh sáng yếu ớt, ngoài ra, chỉ còn một mảnh đen tối.
Đây là một biệt thự rất xa xôi, lúc tới Trần Tư Nhung đã phát hiện rồi.
Hơn nữa lần trước đến vùng nông thôn phía nam, cô phát hiện Caesar không thích đám đông.
Lần đầu tiên đưa cô đến một căn hộ ở trung tâm thành phố Meℓbourne, chỉ sợ cũng ℓà vì nghĩ cho cô. Nếu ℓần đầu tiên Caesar đưa cô đến biệt thự cực kỳ xa xôi này, Trần Tư Nhung chắc chắn mình nhất định sẽ ở giữa đường bởi vì người xung quanh thưa thớt mà hoảng sợ đến mức yêu cầu xuống xe.
Ánh mắt lặng lẽ rơi trên người đàn ông, từ lúc cô giả vờ đọc tạp chí. Anh cũng cầm lấy máy tính của mình.
Trần Tư Nhung đang muốn thu hồi ánh mắt, Caesar ℓại ngẩng đầu dùng ánh mắt "bắt được" cô. Hai gò má hơi nóng ℓên, môi cũng khô ráo.
Nhưng Trần Tư Nhung im ℓặng một giây, giống như bình thường hỏi: "Công việc...Rất khó giải quyết hả? "
Caesar nhìn cô một lúc, sau đó chống hai khuỷu tay lên đầu gối, chậm rãi nói: "Đội đua rõ ràng là có vấn đề sau khi nâng cấp xe đua sau kỳ nghỉ hè, thiết kế động cơ và khung gầm của chúng ta đã được thay đổi, dữ liệu từ ba cuộc đua cũng đủ cho chúng ta tìm ra nguyên nhân gốc rễ của vấn đề và giải quyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cap-tren-la-chu-nhan-cua-toi-over-the-knee/141232/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.