Cô đến sớm hơn năm phút so với thời gian đã hẹn.
Trần Tư Nhung không nói chuyện với anh, mà nhanh bước chân đi ra ngoài cửa. Caesar ăn ý rời khỏi khách sạn sau cô.
Rất nhiều đồng nghiệp trong đoàn xe lần lượt trở về khách sạn, Trần Tư Nhung rời khỏi khách sạn đi vào một con đường nhỏ phía trước. Ánh đèn lờ mờ, cô cũng không đi vào sâu bên trong nữa, mà dừng lại ở giao lộ. Caesar kịp thời đi tới.
" Tôi không nghĩ tới, em còn có thiên phú làm gián điệp. " Anh mở miệng nói câu đó.
Trần Tư Nhung ngẩn ra, nhíu mày nói: "Cái gì chứ? ". Sau đó, quay mặt đi, lại nhịn không được bật cười. Trong lòng vốn đang vô cùng hồi hộp, nhờ một câu nói này của anh mà bị phá tan.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên thả lỏng hơn rất nhiều.
Caesar đứng ở một bên, nhìn Trần Tư Nhung vụng trộm cười xong, lại thu liễm thần sắc.
Trần Tư Nhung nhìn lại, bốn mắt nhìn nhau.
Đương nhiên sẽ nghĩ đến lúc vừa mới gọi điện thoại. Cơ thể nóng lên.
Ánh mắt cô liếc qua nơi khác, "Quán bar anh nói ở đâu? "
Caesar nghiêng người, ra hiệu cho cô nhìn ra ngoài.
"Vẫn còn có người đang quay về khách sạn, tôi thì không ngại, không biết em có nguyện ý bây giờ đi luôn hay không."
Trần Tư Nhung nhìn theo, thật sự vẫn còn người đi thẳng về khách sạn.
Cô mím môi, "Không phải tôi cố ý làm như vậy, tôi chỉ không muốn cái gì cũng không làm, bị người ta nhìn thấy lại nói lung tung. Có lẽ anh sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cap-tren-la-chu-nhan-cua-toi-over-the-knee/141240/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.