Sau đó, cô chạy trở lại phòng ăn, ngồi trên ghế và bịt mắt lại.
Tiếng bước chân của chủ nhân vang lên ngay sau đó.
Dù đã trải qua bao nhiêu lần nhưng mỗi khi đeo bịt mắt lên và nghe tiếng bước chân của chủ nhân, nhịp tim vẫn đập nhanh không thể kiểm soát.
Những ngón chân trần dẫm trên sàn nhà hơi căng cứng, cô cảm giác được chủ nhân nhẹ nhàng nắm lấy tay mình.
Trần Tư Nhung đứng dậy và đi theo chủ nhân ra ngoài.
Một cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, hơi nước ẩm ướt mát lạnh bao trùm lấy cơ thể Trần Tư Nhung.
Cô hơi co rúm người lại, chủ nhân dừng bước chân. Bàn tay nới lỏng ra nhưng giây tiếp theo Trần Tư Nhung lại nắm chặt nó.
"Chủ nhân, nếu ngài tiếp tục ôm Grace, Grace sẽ không lạnh nữa."
Trần Tư Nhung nắm chặt tay anh, quyết tâm một cách kiên định.
Chủ nhân im lặng một hồi, sau đó nói: "Được."
Sau đó, anh cùng Trần Tư Nhung bước ra khỏi nhà.
Tiếng sóng biển "rì rào" không còn bị cản trở nữa, từng đợt từng đợt lọt vào tai Trần Tư Nhung.
Trần Tư Nhung không đi giày, lúc này đôi chân trần của cô chìm trong cát mềm mịn.
Chủ nhân dẫn cô từ từ đi về phía biển.
Cát mềm và khô dần trở nên cứng và lạnh, cuối cùng, nước biển ấm áp tràn ngập trên mu bàn chân của Trần Tư Nhung.
Gió biển thổi chiếc váy mềm mại ôm sát vào người cô, Trần Tư Nhung xoay người ôm lấy chủ nhân mà không nói lời nào.
Lòng bàn tay của chủ nhân rất ấm áp, từ bả vai chậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cap-tren-la-chu-nhan-cua-toi-over-the-knee/141259/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.