Đến khi được người của Nghiên phi đưa về Thái y viện thì trời đã tối. Lê Tử Hà nằm lỳ trên giường nhìn ánh sáng trong phòng dần mờ đi, ý thức vẫn rõ ràng nhưng đầu óc lại mê man. Lúc nàng được đỡ về có không ít y đồng đến xem náo nhiệt. Sau đó Phùng Tông Anh cũng chạy tới rồi cầm lấy tờ giấy rời đi, Thái y viện chợt yên tĩnh trở lại, như thể trong viện chỉ có mỗi mình nàng.
Đã đi chẩn bệnh cho Vân Tấn Ngôn rồi sao?
Lê Tử Hà liếc nhìn giấy tờ tán loạn trên mặt bàn, nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ thật say. Trước mắt, việc nàng nên làm chính là nghỉ ngơi thật tốt, an tâm dưỡng thương.
Một làn gió mát bỗng ập vào phòng, thổi bay giấy tờ trên bàn nhẹ nhàng rơi xuống đất. Cánh cửa vốn khép hờ lại khe khẽ mở ra. Thẩm Mặc mặc áo đen gọn gàng, tóc dài xõa trên vai tung bay trong làn gió.
Nhẹ nhàng bước tới, Thẩm Mặc trở tay đóng cửa lại, thoáng thấy giấy tờ rơi đầy đất thì khom lưng nhặt lên từng tờ một. Trong phòng chỉ có ánh trăng tĩnh mịch nhìn không rõ chữ viết trên giấy. Thẩm Mặc chỉ liếc nhìn qua rồi xếp lại đặt lên bàn, cầm nghiên mực dằn lên, sau đó ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh lẳng lặng nhìn Lê Tử Hà ngủ say.
Bóng đêm sâu lắng che khuất khuôn mặt của Lê Tử Hà, chỉ có thể loáng thoáng thấy nàng nằm lỳ trên giường, đầu nghiêng trên mặt gối. Mặc dù không thấy rõ mắt mũi nàng nhưng tâm trí của Thẩm Mặc vẫn có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cat-dut-to-tinh/1845493/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.