Ngày hôm sau, Lữ Thư Na tỉnh rượu trở về nhà. Mấy ngày tới, cô ấy không chỉ có bài tập nghỉ lễ phải làm mà còn phải đi tập múa.
Bạch Y dành ba ngày để hoàn thành tất cả bài tập trong kỳ nghỉ lễ.
Đêm ngày mùng 3.
Khi Y Quân Uyển và Bạch Tuấn Nghị xách vali về đến nhà, Bạch Y đang ở trong phòng ngủ viết nhật ký. Cô nghe thấy tiếng mở cửa liền lập tức giấu cuốn nhật ký đang viết dở vào ngăn kéo và khóa lại. Sau đó tắt đèn, vội vàng trèo lên giường, giả vờ như mình đã ngủ.
Qua khe cửa, Y Quân Uyển nhìn thấy phòng ngủ của Bạch Y tối om, khẽ giọng nói với chồng: "Nhất Nhất ngủ rồi."
Bạch Tuấn Nghị nói: "Cũng không còn sớm nữa, vậy sáng mai đợi con bé dậy rồi đưa quà cho nó nhé."
"Ừm," Y Quân Uyển đáp, đi đến trước cửa phòng ngủ của Bạch Y, rất cẩn thận đẩy cửa vào. Ánh sáng từ bên ngoài tràn vào.
Y Quân Uyển thấy Bạch Y không đắp chăn cẩn thận, bước chân nhẹ nhàng đến bên giường cô, dịu dàng đắp chăn cho cô, còn cố ý vén chăn ở các góc. Sau đó mới quay người rời đi, đóng cửa lại.
Căn phòng lại chìm vào bóng tối.
Bạch Y từ từ mở mắt. Cô nằm trên giường ngẩn ngơ một lúc, sau đó lặng lẽ đi chân trần xuống giường, từ từ mở ngăn kéo, cẩn trọng như đang tháo bom. Sợ rằng chỉ cần tay run rẩy một chút thôi cũng sẽ tạo ra tiếng động.
Cô lấy cuốn nhật ký ra, lại mò một cây bút từ trên bàn học, cuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-ay-cham-khe-tay-toi-ngai-ngu/2847224/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.