Cô bé được mẹ Mai Tuyết Linh tha về có mái tóc màu xanh lá mạ,đôi mắt màu xanh cùng với mái tóc...nhìn chung chung,cô bạn này nhìn có vẽ rất năng động và một có một chút nhanh nhẹn(hãy liên tưởng đến Nao trong Smile Precure nha)
-Em tên Hạ Băng Lam,năm nay em 14 tuổi-cô bạn được mẹ Tuyết Linh nói là người hầu riêng của cậu lên tiếng giới thiệu
-Ồ...vậy là cùng tuổi chị Tình Nhi
-Con không muốn....-cậu tỏ vẽ bực mình lên tiếng
-Con phải có hầu riêng để mẹ tiện theo giỏi con chớ?
-Khoải...
Nhanh gọn lẹ,cậu hậm hực đi vào phòng.Mẹ Mai Tuyết Linh bất mãn nhìn chồng,bà là vì lo cho con bà thôi mà?không lẽ lo cũng là một cái tội hở?...
Hìu...hìu....con trai bà không muốn cũng phải muốn,bà sẽ để nó làm việc cho cậu trong vòng một tuần cho cậu xem cái tài của con bé....hừm....
Bà hậm hực chẳng khác gì thằng con bà đi vào phòng,ông Hàn cũng đành đi theo để an ủi vợ
Ngoài này.....
Thiên Nghi và Tình Nhi chăm chú nhìn Băng Lam....Hai người cứ nhìn mãi cô mà không nói gì,cuối cùng Băng Lam không nhịn được đành cất tiếng...
-Cô...cô chủ!phòng của em?-Băng Lam
-Còn một phòng trống,chắc dành cho chị.Đi theo em-Thiên Nghi
Thiên Nghi dẫn Băng Lam đến khu nhà trọ của của người làm rồi dừng chân trước một cửa phòng,lấy chìa khóa rồi mở cửa....Đó là một căn phòng nhỏ có màu xanh biển nhẹ.Băng Lam xách vali đồ của mình vào trong rồi rối rít cảm ơn Thiên Nghi,Thiên Nghi lắc đầu không sao rồi kéo Tình Nhi đi.Bây giờ,Băng Lam trong phòng khẽ nở một nụ cười gian rồi nói
-Bước 1
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-cau-la-troi-la-dat/497663/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.