Nó tiến lại gần Nam, Nam vẫn chăm chú vào bài hát yêu thích và không mảy may để ý đến mọi thứ xung quanh. Nó kéo ghế và ngồi xuốngL bên cạnh Nam, đưa mắt sang nhìn anh chàng. Nam nheo mắt nhìn sang nó, nó lúng túng quay mặt đi. Phải công nhận là Nam nhìn rất rất rất đẹp trai, đã vậy còn vô cùng ấm áp nữa chứ, đâu có như ai đó......
Nam khẽ mỉm cười, cũng đã quá lâu rồi anh mới được nhìn thấy khuôn mặt lúng túng của nó, lần cuối cùng anh nhìn thấy nó chắc cũng là lúc trước khi cái vụ tai nạn kinh hoàng đó xảy ra. Sau khi nghe tin nó đã mất tích, anh cứ lo sợ sẽ không bao giờ còn có thể gặp lại cái hình bóng đáng yêu này, anh lo sợ rồi một ngày nào đó nó sẽ rời bỏ anh mãi mãi, anh sống trong nỗi cô đơn, cảm giác thiếu vắng cứ bám theo anh mỗi khi trời tối, anh hằng đêm cầu mong nó sẽ bình yên và không xảy ra bất cứ chuyện gì cho tới khi......................anh nhận được tin đã tìm thấy nó từ Hoàng Vũ-thằng bạn thân và cũng là ông anh trai của nó, lúc đó anh đã vui mừng đến mức.......................chả biết dùng từ nào để diễn tả cả :
v~Quay lại hiện thực~
Nó đỏ mặt quay đi hướng khác còn Nam thì cứ chăm chăm nhìn nó, khẽ liếc sang nó thấy Nam vẫn chăm chú nhìn nó cứ như đang thăm dò chuyện gì vậy không bằng. Mấy lần như vậy, nó bắt đầu suy nghĩ.....................
-Cái tên khỉ gió này, làm gì nhìn mình dữ vậy không biết?
-Cái tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chu-tha-cho-em-di/983433/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.