Dạ chi thành là một tiểu thành vĩnh viễn là đêm tối, kiến trúc kiểu Hy Lạp phục cổ, sao đêm rực rỡ cùng trăng đêm mỹ lệ luân phiên nhau xuất hiện, chỉ có ngồi ở trong thành mới có thể nhìn thấy cảnh sắc đặc biệt này .
A Lam cùng tiểu Ngân đang ở trong một tiểu điếm tên là “Vân thôn diện điếm” ăn loại đồ ăn có tiếng chỉ có tiểu điếm này bán — Gia băng đậu hủ .(aka ~ đậu hũ ướp dừa, đúng ko nhỉ?!)
Vì sao tiểu điếm này gọi là ” Vân thôn diện điếm” mà không phải là Vân thôn hòa diện, lại chỉ bán mỗi đậu hũ ướp dừa chứ?
Người chơi điếm chủ nói như thế này: bởi vì tên của ta là Vân thôn diện, ta mở tiểu điếm không gọi “Vân thôn diện điếm” thì còn gọi là cái gì a? Cho tiểu điếm của ta gọi là ” Lạt muội tử” không bán nữ nhân bán đồ ăn, sẽ còn không phải bảo ta gọi tiểu điếm là “Vân thôn diện điếm” không bán vân thôn diện lại bán đậu hũ ướp dừa đi?
(L: ta chém, ta chém a….ko biết đang viết cái gì nữa TT^TT)
Khách điếm là của ta, ta thích bán cái gì thì bán cái đó, các ngươi quản được sao? Địa bàn của ta ta làm chủ!
-_-||| A Lam im lặng….
Vị đại ca này, ta chỉ là tò mò hỏi một câu…Không cần phải phản ứng lớn như vậy đi….
A Lam một bên mạnh mẽ dùng muỗng nhỏ múc đậu hũ trơn mềm mỹ vị ướp bên trong trái dừa bỏ vào miệng, một bên cảm thán này đúng là mỹ vị nhân gian a.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chuyen-cua-tieu-ngan-va-tieu-lam/431857/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.