95.
Những người đi qua con đường này hôm nay thật có phúc.
Suy cho cùng thì không phải lúc nào cũng có cơ hội bắt gặp mấy cảnh tượng ảo ma đủ đô lên trang nhất như là bộ xương chạy loạn trên phố.
96.
Phía sau tôi là mái tóc giả bảy sắc cầu vồng tung bay theo gió, phía sau nữa là anh chàng Túc Du mặc áo sơ mi siêu đẹp trai dí theo sát nút, vừa dí vừa hét kêu tôi đứng lại.
Người qua đường đều trợn mắt há mồm nhìn bọn tôi.
Cảnh này thú vị hết chỗ chê.
97.
Giày rớt mất một chiếc, mũ không biết đã bay đến nơi phương trời nào. Tôi sống hơn hai mươi mấy năm cuộc đời còn chưa bao giờ chạy nhanh đến nhường này. Cảm giác bản thân như sắp hóa thành tia chớp, ngay cả tên Túc Du từng giành quán quân cuộc thi chạy đường dài kia cũng bị tôi bỏ lại phía sau.
Con ma bay bên cạnh tôi, nhăn mũi nói, giờ anh giãy dụa được gì đâu?
Tôi cũng không hiểu kiểu gì. Chỉ cần vừa thấy Túc Du là adrenalin vọt lên nóc, biến thành chú chó Bolt chạy như điên. Chung quy ra vẫn là chưa biết phải đối mặt với Túc Du như thế nào.
Ít ra sinh thời tôi cũng đã từng là một anh chàng khá đẹp trai, giờ đã thành ra tình cảnh này, không muốn mang bộ dạng này đi gặp tên chó Túc Du kia đâu.
Tôi vẫn còn ôm ấp một xíu ảo tưởng, giả dụ, nếu tôi về nhà trước Túc Du, đặt mọi thứ về vị trí cũ, thì có thể nào Túc Du sẽ cho rằng mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chuyen-ke-ve-hon-ma-di-du-hon-le-cua-ban-trai-cu/2349435/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.