6.
Ngày hôm sau tôi đi xe buýt đến điểm phát tờ rơi. Khi đến điểm buýt ở cầu qua sông thì dừng lại một lúc lâu. Hình như phía trước đang tắc đường. Mọi người chờ đợi lâu bắt đầu phàn nàn, bác tài liền mở cửa xe cho mọi người chạy xuống dưới.
Khi mọi người xuống xe hết, tôi đi bộ trên vỉa hè của cầu. Không khí buổi sáng rất trong lành, tâm trạng cũng thoải mái hơn đi được vài bước tôi cuối cùng cũng hiểu lý do vì sao tắc đường. Hóa ra có một cô gái muốn nhảy cầu xung quanh có rất nhiều người đang bàn tán. Tôi lại gần xem, tôi thấy Hứa Chu Hòa đang an ủi cô ấy nhưng anh không lại gần đứng cách xa khoảng 2 bước chân tránh cho cô ấy kích động. Thì ra chồng chưa cưới của cô ấy mới mất vì tai nạn, cô ấy ngồi ở đây từ hôm qua đến giờ.
“ Thật ra em đã nghĩ chúng ta có vô số khả năng chia tay, có thể là do không hợp, có thể do gia đình phản đối hoặc anh thay lòng nhưng em không thể nào chấp nhận được sự chia xa như này, bất lực đến mức không thể làm gì để níu kéo, chúng ta yêu nhau như vậy, chúng ta còn ước mơ chưa hoàn thành nhưng mà giờ.. giờ chúng ta… lại… lại âm dương cách biệt, ông trời lại tàn nhẫn đến thế…”
“ Cô gái à, tôi có thể hiểu cảm giác của cô khi đột nhiên mất đi một ai đó, nhưng tôi hy vọng cô hãy dũng cảm đối mặt với nó, chỉ có sống tiếp cô mới có thể hoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chuyen-ngot-ngao-anh-va-em/222603/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.