Chương 6: Cầm tay chỉ việc – Có thể tự học * Giọng anh điềm tĩnh, nhưng rõ ràng là mang theo bất mãn. “Kiểm kê nhân sự, cô kiểm kê cái gì?” Chương Tuyết Dương chuyển sang một tài liệu khác: “Còn cái danh sách này, là định để tôi tự tra từng người, từng dòng mà thống kê lại à?” Tô Đình lắp bắp: “Danh sách… là tôi định để anh tham khảo ạ.” “Tham khảo cái gì?” Chương Tuyết Dương lập tức hỏi lại. Tô Đình khựng lại, nhất thời không biết phải trả lời thế nào. Cô chưa từng làm qua mấy việc này, ngay cả bốn chữ “kiểm kê nhân sự” cũng là lần đầu tiên nghe thấy. Khi nhận được yêu cầu, cô theo phản xạ nghĩ rằng anh muốn bảng báo cáo nhân sự, nên tự mày mò làm một bản. Còn bản danh sách này, cô nghĩ nếu có thiếu sót gì, có lẽ anh mở ra nhìn sẽ thấy. Giờ nghĩ lại, quả thật lúc đó cô đã ôm tâm lý cầu may. Nhưng với Chương Tuyết Dương, chuyện cầu may chưa bao giờ lọt qua được. Trong mắt anh, bảng này chẳng hề làm nổi bật trọng điểm, tổng thể vừa không thể hiện dữ liệu động, cũng chẳng có cấu trúc nhân lực rõ ràng. Mới chỉ là kiểm kê nhân sự, còn chưa đến bước đánh giá năng lực, mà số liệu đơn giản như vậy lại làm thành thế này. Cảm nhận được anh không hài lòng, Tô Đình thấp thỏm nói: “Xin lỗi, là tôi làm chưa tốt.” Chương Tuyết Dương không cần lời xin lỗi rụt rè, điều anh muốn là sự sửa chữa hiệu quả và nhanh chóng. Anh lại xem qua bảng Excel chi chít dữ liệu một lần nữa: “Bốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-chuyen-tinh-yeu-quang-phu/2970879/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.