Chiếc xe đột ngột dừng sát vào lề đường.
Bên ngoài, gió lớn gào thét, từng cơn mưa quật mạnh vào cửa kính, nhưng trong xe lại tĩnh lặng đến lạ thường, sự im lặng ấy khiến Tô Lạc Nam bất giác có chút bất an.
Quý Diễn giữ nguyên nét mặt lạnh nhạt, chậm rãi châm một điếu thuốc, khuỷu tay tùy ý tựa vào cửa sổ, ngón tay buông thõng ra ngoài.
Cậu vẫn không lên tiếng, chỉ hơi cau mày nhìn dòng xe cộ ngược xuôi ngoài kia.
Không khí im lìm đến mức quỷ dị, tựa như cơn giông bão sắp sửa cuồng nộ ập đến.
Cửa xe đã bị Quý Diễn khóa lại.
Tô Lạc Nam kéo tay nắm mấy lần đều không mở được.
Lúc này, cô mới chợt nhận ra có gì đó không ổn.
Bên ngoài trời mưa tầm tã, trong xe chỉ có hai người họ—một nam một nữ—bị nhốt trong không gian chật hẹp này. Mặc dù khu chung cư của cô ngay phía trước không xa, nhưng cô vẫn cảm thấy có gì đó lạnh sống lưng.
Từ lúc gặp lại đến giờ, cô luôn có cảm giác Quý Diễn có gì đó rất khác lạ, không chừng sẽ làm ra chuyện gì mất kiểm soát.
"Quý Diễn, cậu khóa cửa làm gì?!"
Tô Lạc Nam kéo cửa xe thêm hai lần, nhíu mày nhìn cậu.
"Mở cửa cho tớ xuống."
Quý Diễn không trả lời.
Mãi một lúc sau, cậu mới chậm rãi dụi điếu thuốc vào gạt tàn, bật cười lạnh.
"Ghê tởm tớ đến vậy sao? Ngay cả ngồi chung một lát cũng không chịu?"
Tô Lạc Nam ngẩng đầu nhìn cậu, đôi môi khẽ mím lại, rồi một lần nữa, cô lại nói dối.
"Đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-dung-noi-doi-nua-to-thoi-cuu/2384380/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.