Editor: Sil
"Nhị Thẩm." Tam thiếu Phu nhân Vân gia là Thân thị thấp giọng gọi một tiếng, khẽ vỗ lên lưng bà an ủi: "Nhị thẩm giữ gìn thân thể, chờ đến khi đi về liền phái người đi điều tra."
"Chỉ Thuần, đứa bé kia giống ta, giống ta..." Giọng nói Quý thị khẽ run run
Thân thị tỉ mỉ quan sát, cũng không khỏi gật đầu: "Giống ngài."
Nàng lo âu nhìn Quý thị thở dài, hơn mười năm nay, lần nào tìm được manh mối, cuối cùng đều thành công dã tràng, chỉ cần nghĩ tới dáng vẻ Quý thị từ vui sướng, kích động biến thành thất vọng, khổ sở liền không nhịn được khổ sở theo. Nay, cho dù A Viên có giống y như đúc với Nhị thẩm, Thân thị cũng không dám nhiều lời, sợ rằng cuối cùng lại dẫn đến chuyện không vui, khiến ngài càng thương tâm.
Thân thị cúi gục đầu xuống, giận bản thân đã thật sự quá xúc động rồi.
Quý thị chăm chú nhìn vào A Viên, đôi mắt mù sương một lúc cũng không dời, đôi lông mày lá liễu xinh đẹp khẽ nhăn: Đó là bé con của ta!
"Phụ thân, người nhìn cô nương kia..." Vân Ánh Trạch, Tam Thiếu Vân gia vốn không hề chú ý tới A Viên, nhưng thấy mẫu thân nước mắt ròng ròng nhìn nàng ta mới nhìn kỹ vài lần, anh ta yên lặng chăm chú nhìn vào nốt ruồi son trên mi tâm nàng, giống hệt như mẫu thân, trái tim đột nhiên kích động.
Vân Quan Thích bỏ chén rượu xuống, ngoảnh đầu nhìn sang, bàn tay thô ráp đang cầm chén rượu chợt nắm lại: "Quá giống..."
Ông không kìm được toan đứng dậy đi lên phía trước, Vân Ánh Trạch vội vàng ngăn lại, khẽ lắc đầu: "Cha, hiện tại không thích hợp..."
Vân Quan Thích nắm tay lại, đôi mắt chăm chú nhìn vào A Viên, thở dài một hơi, đôi mắt tràn đầy vẻ từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-duoc-uoc-thay-thai-giam-bien-hinh/239313/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.