Tự ý trèo tường ra khỏi trường học là tội nặng, được ghi rõ và in đậm ở trang thứ nhất nội quy của trường, vi phạm nội quy nhà trường sẽ bị nhận thông báo kỉ luật, đọc kiểm điểm trước toàn trường.
Mặc dù Hứa Thịnh vi phạm nội quy rất nhiều lần, thế nhưng số lần bị bắt tại trận rất ít, nếu không có nhân chứng vật chứng đầy đủ thì vẫn có thể trí trá trở về, trợn tròn mắt nói mình chưa bao giờ làm như thế, giáo viên không còn cách nào có thể bắt bẻ cậu được nữa.
Thậm chí năm lớp 10 quan hệ giữa cậu và giáo viên cũng không tệ lắm.
Tuy rằng mỗi lần nhắc đến cái tên “Hứa Thịnh”, phản ứng đầu tiên của giáo viên bộ môn đều là đau đầu, thế nhưng quan hệ giữa người với người đúng là rất vi diệu, mắng cũng có thể mắng ra cảm tình được.
Ra ra vào vào phòng làm việc nhiều lần, muốn không quen cũng rất khó.
Tóm lại chuyện này cậu không sợ, nhưng mà rất phiền toái.
Hứa Thịnh ngồi nửa người trên bờ tường, trong lúc nhất thời nghĩ nhảy cũng không ổn, mà không nhảy cũng không ổn.
Ban đêm, tiếng ve kêu ồn ào giữa mùa hè nóng nực yếu dần đi, đèn đường đổ bóng ngược kéo dài, thiếu niên chống một tay trên bờ tường do dự một lúc, cuối cùng vẫn nhảy xuống.
“Cậu không thấy gì hết, cũng không có ai nhảy xuống từ bức tường này”, Hứa Thịnh phủi bụi dính từ bờ tường trên tay mình, đi lên trước, dùng cái giọng không thể coi là thương lượng được nói, “…Biết chưa?”
Ở khoảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-hoi-nay-nam-ngoai-de-cuong/1218237/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.