Quán Internet có năm sáu chục máy, trừ phần nhỏ học sinh ra, đa số đều là dân xã hội phì phèo thuốc lá chiếm đóng.
Mấy người này tuổi tác không lớn, mặc dù lối ăn mặc hơi có vẻ trưởng thành, hẳn là hẹn nhau cùng làm đầu nhuộm tóc ở cùng một tiệm, đầu tóc màu mè vàng chóe, trên cổ đeo mấy sợi dây chuyền bạc——–Nếu như bọn họ còn đi học, cùng lắm cũng chỉ độ tuổi đang học lớp 10 hoặc 11.
Một tiếng quát này tràn đầy khí thế, trong khí thế kia còn mang sự căm giận rõ ràng, cả quán net đang ngập tràn tiếng gào thét “Con bà nó mau hồi máu cho tao mau lên, nhiều vào nhiều vào!” của các thanh niên nghiện Internet, vậy mà tiếng quát này vẫn có thể khiến người ta chú ý.
Ai không biết còn tưởng Thiệu Trạm đã thật sự làm gì đó.
Tên “Đại ca” chống lưng được gọi đến: “Chắc chắn là nó chưa?”
“Chắc chắn, không sai được, hôm đó nó cũng mặc bộ quần áo này, cũng màu đen như thế, trên áo còn vẽ mấy cái vạch kia!”
Người nọ đứng ở cửa nói chuyện do quá tức giận, nói xong câu này rồi bình tĩnh lại một lúc mới nói tiếp: “Tao nói cho mày biết, hôm nay tao và mày không xong đâu!”
Thiệu Trạm: “…”
Người nọ lại quát: “Mày ra đây!”
Thiệu Trạm ngồi ở hàng cuối cùng trong góc, bên cạnh là cửa sổ, cửa sổ dùng rèm cửa màu đen che mất. Theo lời Trương Phong nói, đây là chỗ mà “Hứa Thịnh” thường ngồi, nguyên nhân rất đơn giản: Có cửa sổ, không khí trong quán net ngột ngạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-hoi-nay-nam-ngoai-de-cuong/1218257/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.