Giang Hạo cũng không cảm thấy kỳ quái về chuyện Hồng Vũ Diệp sẽ để mắt tới Bàn Đào Thụ. Thậm chí hắn đã chuẩn bị tâm lý từ sớm về việc bị đối phương muốn. Trong thở dài hắn lại cảm thấy không có gì. Bởi vì hắn phát hiện ra một chuyện. Nếu như Bàn Đào Thụ một năm niết bàn một lần, như vậy chín năm sau, hắn sẽ có một gốc Bàn Đào Thần Thụ chân chính. Nhưng chín năm sau dù cho có bọt khí, cộng với tất cả mọi chuyện đều thuận lợi thì tu vi của hắn đại khái cũng là Nguyên Thần viên mãn hoặc là cao hơn một chút. Tu vi như vậy, có thể giữ vững một gốc Thần Thụ sao? Đáp án là không thể. Không nói đến một số tiền bối trong Thiên Âm Tông, cho dù là thập đại đệ tử thủ tịch thứ mười thì ít nhất cũng là Nguyên Thần hậu kỳ. Càng đừng nhắc đến thứ nhất. Đức không xứng vị, thực lực của hắn căn bản không nuôi được gốc Thần Thụ thuộc về mình. Trừ khi trì hoãn niết bàn, đây là biện pháp duy nhất. Mà bây giờ Hồng Vũ Diệp nói là của nàng, như vậy thì không cần lo lắng quá nhiều nữa, trực tiếp niết bàn là được. Lúc nó thành Thần Thụ, nàng sẽ ra tay che đậy. Như vậy sẽ giảm bớt được nguy hiểm. "Tiền bối dự định lúc nào thì mang Bàn Đào Thụ đi?" Giang Hạo muốn hỏi rõ ràng chuyện này. Lúc này Hồng Vũ Diệp nhìn về phía Thiên Hương Đạo Hoa, nói: "Cùng lúc với nó." Giang Hạo gật đầu, như vậy sẽ có đủ thời gian. "Trước đó ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2880250/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.