Vân Kỳ đụng vào cửa hàng bị không gian phong bế một cái rồi nói: "Thật sự là tiến vào không đi ra, cái động này rất đặc thù. Nhưng mà Giang Hạo này là chưa kịp ra, hay là có ý định mượn quặng mỏ để thoát khỏi chúng ta đây?" Lan Thiên tiên tử ở ngay bên cạnh hắn, nàng cau mày: "Không cần phải làm thế, hắn tu vi Trúc Cơ viên mãn, ở bên trong sẽ càng nguy hiểm hơn. Xem ra là chưa kịp đi ra." "Đáng tiếc, ta đã bán khoáng thạch, còn dự định phân cho hắn, có không ít." Vân Kỳ chỉ có thể miễn cưỡng nhận thêm linh thạch. "Đợi một chút đi, có lẽ sau khi sự thay đổi không gian biến mất, hắn sẽ đi ra." Lan Thiên tiên tử nói. Vân Kỳ gật đầu, không thèm để ý mấy chuyện này, mà là nhìn về phía vị sư tỷ bên cạnh: "Sư tỷ lúc nào mới dạy nội dung trong khối bia đá thứ sáu cho ta đây?" "Đi ra trước rồi nói." Lan Thiên tiên tử nói. "Được thôi, vậy chúng ta cứ bán khoáng thạch ở đây trong khoảng thời gian này đi, thật thú vị." Vân Kỳ cười nói. "Ngươi bán cho người nào?" Lan Thiên tiên tử có chút tò mò. "Đương nhiên là Luyện Thần, phía dưới Luyện Thần thì có cái gì tốt để giao dịch chứ? Cả đám đều nghèo như vậy." Vân Kỳ có chút bất đắc dĩ nói: "Ta phát hiện Luyện Thần cũng rất nghèo." "Chỉ cần là người đang đi lên, sẽ không ai để lại quá nhiều linh thạch." Lan Thiên tiên tử nói. Tu luyện là chuyện cực kỳ tiêu hao linh thạch, linh thạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2880414/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.