"Ta ở lại." Đầu trọc Kim Đan vô thức mở miệng. Giang Hạo: "…" Hắn nhìn qua, chỉ thấy đối phương dứt khoát đứng ở bên cạnh mình, trong ánh mắt có quyết tâm chịu chết. Không chỉ là hắn, những người khác dường như đều bị nhen lửa nóng. Muốn ở lại cùng hắn đối kháng kẻ địch. Trong chốc lát, Giang Hạo vung Bán Nguyệt trong tay lên. Chuôi đao đập vào cổ của đầu trọc, lực lượng xâm lấn thân thể của hắn, lập tức kích choáng hắn. Hành động đột nhiên này khiến cho một số người dự định chịu chết há to miệng, không nói nên lời. "Trịnh sư huynh, làm phiền ngươi." Giang Hạo nhìn về phía Trịnh Thập Cửu, nói. "Được, sư đệ cẩn thận." Trịnh Thập Cửu trịnh trọng nói. Hắn biết Giang Hạo sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện như vậy, nhất là khi hành động một mình. Hoặc có thể nói, lúc một người, Giang Hạo mới là mạnh nhất. Bọn hắn ở lại sẽ ảnh hưởng đến đối phương. Nhưng mà, hắn cũng không biết cực hạn của Giang Hạo ở đâu, chỉ biết không gây trở ngại chính là trợ giúp tốt nhất. Sau đó, Trịnh Thập Cửu liền mang theo người bắt đầu lui lại. Mọi người cũng chỉ có thể nghe lệnh làm việc. Nhìn những người này rời đi, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra. Cuối cùng cũng còn lại một mình. Nếu như có thể rút lui sớm, hắn đương nhiên hi vọng có thể đi ra cùng mọi người. Như này sẽ không khiến cho người ta chú ý. Nhưng mà chuyện đã đến nước này, xúc tu công kích đến, muốn cùng nhau rút lui không phải là lựa chọn sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2880609/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.