"Tiền, tiền bối, vãn bối có lễ vật dâng lên." Giọng nói thanh thúy dễ nghe truyền đến từ ngoài cửa. Lông mày Giang Hạo cau lại, nhưng mà vẫn hơi di chuyển, xuất hiện tại cửa ra vào. Trong nháy mắt mở cửa, thấy là một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi. Luyện Thần trung kỳ? Tuổi của người này cũng không nhỏ, đối phương đang giả vờ. "Vãn bối xin ra mắt tiền bối." Thiếu nữ mặc một bộ váy màu hồng, búi tóc thiếu, mang đến cho người ta một loại cảm giác tràn đầy sức sống. "Ngươi tìm ta?" Giang Hạo bình tĩnh nói. Thiếu nữ vừa cung kính vừa mỉm cười nói: "Trưởng bối chúng ta bội phục cách làm người của tiền bối, mấy ngày không thấy tiền bối đi ra nên có chút để ý. Đặc biệt lệnh ta tới đây tặng cái này cho tiền bối." Nói xong, nàng lấy một cái hộp tinh xảo ra. Giang Hạo tiếp nhận nhìn thoáng qua, là một gốc linh dược, chỉ ngửi khí tức thôi đã có thể khiến cho khí huyết của thân thể linh hoạt. Xem ra là linh dược chữa thương. "Đa tạ đạo hữu, ta đây mà từ chối thì bất kính rồi." Tặng đồ vật, Tiếu Tam Sinh sẽ không muốn sao? "Ngoài, ngoài ra, đội thuyền cập bờ, nếu như tiền bối muốn dạo chơi thì phải nhân lúc này, qua khoảng thời gian nữa sẽ lên đường." Thiếu nữ nhắc nhở. Giang Hạo gật đầu cảm ơn. Sau đó, hắn đóng cửa lớn lại. Thấy thế, thiếu nữ cũng nhẹ nhàng thở ra. Trọng thương không trị? Giãy dụa cầu sinh? Hài hước. Quá buồn cười. Trong nháy mắt vừa rồi, nàng cảm nhận được đao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2883864/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.