Sau khi lấy trữ vật pháp bảo từ chỗ của Nhiễm Huy, Giang Hạo quay về chỗ ở, cũng không phải là gian phòng của Hồng Vũ Diệp. Sau khi kiểm tra bốn phía một hồi, xác định không có vấn đề gì hắn mới lấy trữ vật pháp bảo ra. Muốn nhìn một chút xem có bao nhiêu linh thạch. Lúc trước bởi vì pháp bảo lây dính máu tươi, không tiện cầm. Chủ yếu là lo lắng Hồng Vũ Diệp nói một câu xúi quẩy, như thế hắn sẽ phải vứt bỏ trữ vật pháp bảo. Cho nên đưa Nhiễm Huy lau sạch là thích hợp nhất. "Không phải rất giàu có, có không ít sách vở." Linh thạch có bảy ngàn sáu trăm ba sáu. Đan dược chỉ có một loại, hắn chưa từng thấy qua. Số lượng cũng không phải ít. "Cũng không phải là đan được chữa thương, không phải đan dược tăng cao tu vi, chắc là không đáng tiền. Thư tịch hình như có chút không tầm thường." Giang Hạo tùy ý lấy một quyển ra, trên đó viết bốn chữ lớn 《 Hoa Trận Bát Kỳ 》. "Đây là trận pháp?" Trong mắt Giang Hạo có chút thất vọng, hắn không học trận pháp. Nhưng mà cũng có thể nhìn một chút, nếu như cao thâm cũng có thể bán với giá tốt. Sau khi lật ra, Giang Hạo không khỏi nhíu mày. Lại lật vài trang, con ngươi trợn to. Hắn vô thức khép sách lại, xem xét bốn phía. Thấy xung quanh không ai mới thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng hắn không dám nhìn nữa, sợ Hồng Vũ Diệp ở ngay sau lưng. Chỉ là trong lòng sẽ vô thức cảm thấy, nếu như mở Nhật Nguyệt Hồ Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-tha-tu-luyen-ben-nguoi-nu-ma-dau/2883866/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.