Triệu Doanh Doanh có chút ngạc nhiên, Tiêu Hằng chẳng phải nói còn hai ngày nữa mới về nhà sao?
Nàng và Tiêu Hằng đã xa nhau ba tháng, lần gặp gỡ trước là vào dịp Tết, dù sao đi nữa, hắn cũng là vị hôn phu của nàng, gặp lại sau thời gian xa cách, trong lòng nàng cũng có chút vui mừng.
Chỉ có điều, tình hình hiện tại dường như không phải là lúc để vui mừng.
Tiêu Hằng liếc nhìn Tiêu Thiền đang vùng vẫy trong nước, rồi lại nhìn Triệu Doanh Doanh, lông mày hắn khẽ nhíu lại.
Triệu Doanh Doanh ngay lập tức nhận ra một vài điều bất thường từ biểu hiện thay đổi trên mặt hắn, giống như phản ứng mà phụ thân thường có trước khi trách mắng nàng.
Tiêu Hằng chẳng lẽ lại nghĩ rằng Tiêu Thiền ngã xuống nước là do nàng đẩy hay sao?
Triệu Doanh Doanh lập tức muốn giải thích, nhưng chưa kịp lên tiếng thì Tiêu Thiền đã lớn tiếng tố cáo: “Nhị ca! Nàng ấy đẩy muội!”
Triệu Doanh Doanh: “……”
Triệu Doanh Doanh: “Chuyện này không liên quan đến ta, là nàng ta tự ngã xuống.”
Nàng không khỏi nhíu mày, sắc mặt có chút lo lắng.
Triệu Doanh Doanh cảm thấy tình cảnh này có chút quen thuộc, như là chuyện thường xảy ra ở nhà nàng. Tiêu Thiền giống như Triệu Uyển Nghiên hoặc Triệu Như Hiên, còn Tiêu Hằng trước mặt đóng vai trò là phụ thân nàng. Phụ thân nàng luôn không tin lời nàng nói, vì vậy tiếp theo chắc chắn sẽ trách mắng nàng.
Nàng ghét cái cảm giác quen thuộc này.
“Thật sự không phải là ta, ta chưa hề chạm vào nàng ta.” Triệu Doanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-than-khong-bang-cau-ta/2699304/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.