Chỉ là hiểu lầm thôi sao?!
Hiểu lầm này chẳng phải quá lớn sao!
Hơn nữa, hai người rõ ràng rất trong sạch, ai lại giữa ban ngày ban mặt, trước mặt nhiều người như vậy, chọn một vị trí kỳ lạ như thế để làm chuyện đó cơ chứ?
Triệu Doanh Doanh chu môi, đôi mày nhíu lại, tức giận tự gõ nhẹ vào đầu mình: “Sao lúc đó ta lại chui vào làm gì cơ chứ?”
Bộ dạng lẩm bẩm của nàng khiến Hoắc Bằng Cảnh không khỏi nở nụ cười, hắn tựa vào bàn, ung dung nhìn nàng, thuận theo lời nàng hỏi: “Đúng rồi. Lúc đó Doanh Doanh sao lại nghĩ tới chuyện chui vào đó? Nàng sợ cái gì?”
Triệu Doanh Doanh cau mày: “Ta cũng không biết, chỉ là thấy bóng họ sắp tới gần, cảm giác gặp mặt thế này không hay cho lắm, rồi quay lại thì thấy bàn. Thật ra vừa chui vào ta đã hối hận, nhưng lúc đó họ đã vào, nếu chui ra thì còn mất mặt hơn.”
Nàng nói xong, buồn bã thở dài: “Giờ phải làm sao đây? Hiểu lầm lớn thế này, có ảnh hưởng đến danh tiếng của chàng không?”
Nàng nhìn Hoắc Bằng Cảnh.
Khóe miệng Hoắc Bằng Cảnh khẽ nhếch lên, nói: “Không sao, họ không dám nói gì đâu.”
Triệu Doanh Doanh vẫn bĩu môi: “Không dám nói thì cũng chắc chắn nghĩ trong lòng, thật là, sao suy nghĩ của họ lại bẩn thỉu như vậy? Chẳng lẽ ta trốn dưới bàn thì chắc chắn là làm chuyện đó sao?”
Nụ cười trên môi Hoắc Bằng Cảnh càng sâu, hắn đứng thẳng dậy, kéo nàng vào lòng: “Được rồi, bọn họ muốn nghĩ gì thì để họ nghĩ, dù sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-than-khong-bang-cau-ta/2699366/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.