Ngay cả Tịch Yến Thanh cũng không ngờ La Cát lại dám "comeout" với gia đình vào lúc này. Dựa vào tính cách của La Cát, để đưa ra quyết định này hẳn là không dễ dàng. Nhưng nghĩ sâu hơn một chút, hành động này của hắn lại rất đúng đắn.
Đầu tiên, dựa vào tính cách La Thiên, một khi cho rằng có kẻ câu dẫn con ông bước vào "con đường sai trái", vậy kẻ đó sẽ phải trả giá, cho nên La Cát không thể khai đôi bên tình nguyện mà hắn phải nói do mình thượng người ta. Cứ như vậy La Thiên sẽ đuối lý, không thể làm gì đối phương, như vậy Cảnh Dung sẽ được an toàn. Thứ hai, tuy La Thiên là người dữ dằn nhưng ông cũng biết phân biệt phải trái— trước kia tuy ông từng trừng phạt La Phi rất nghiêm khắc, nhưng nó xuất phát từ tình yêu thương con cái.
Như vậy đối với một người biết phân biệt phải trái như La Thiên, khi cảm thấy đuối lý, cảm thấy người sai là con mình, cho dù không đền bù thiệt hại cho đối phương thì ông cũng không làm khó người ta.
Phải thừa nhận nước đi này của La Cát rất thông minh, cho điểm tuyệt đối.
Tịch Yến Thanh cảm thấy yên tâm rồi.
Lạc Dũng vẫn đang lo lắng. Hắn nhìn vào buồng rồi lại nhìn La Cát, cuối cùng quay về phía Tịch Yến Thanh hỏi: "Tịch ca, trước đây huynh thật sự không biết chuyện này sao?"
Tịch Yến Thanh ra dấu giữ bí mật: "Hai chúng ta đứng đây với đại ca một lúc đi, như vậy cha mới nhanh nguôi giận."
La Cát nói: "Đừng, ngoài này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-xin-anh-tu-hon-di/966122/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.