Lần gần đây nhất thôn Hoa Bình chào đón một sinh mệnh mới chính là khi thợ mộc nhỏ ra đời, từ đó đến nay trong thôn cũng không có chuyện vui nào khác. Hôm nay La Phi hạ sinh một tiểu tử bụ bẫm, rất nhiều người vui mừng cho y, dù sao thì trước đây ai cũng nghĩ y khó hoài thai. Bây giờ thì hay rồi, chẳng những La Phi đã vượt cạn thành công mà con hổ con còn là em bé nặng cân nhất trong thôn từ trước đến nay!
"Cũng may Nhị Bảo là tiểu ca, nếu tiểu cô nương mang thai đứa bé lớn thế này thì phiền phức rồi." Lương đại phu và vợ nhìn đứa trẻ trên tay, cười hiền từ nói: "Nhìn cu cậu này, bụ bẫm kháu khỉnh, nom rất khỏe nha! Có khi còn lớn hơn mấy đứa trẻ hai tháng tuổi nhà khác."
"Chẳng phải vậy sao?" Lý Nguyệt Hoa ẵm cu cháu ngoại nặng đến bốn, năm cân trong lòng: "Bế nặng trĩu cả tay, còn nặng cân hơn cả cha nó hồi bé."
"Nương, có sợ đứa nhỏ bị lạnh không?" Tịch Yến Thanh vẫn luôn trông chừng La Phi, hắn quay lại thấy Lý Nguyệt Hoa đang bế con của hắn, hai vợ chồng Lương đại phu dùng khăn gột rửa qua cho đứa bé, hắn không khỏi có chút lo lắng: "Có cần con đun thêm nước ấm không?"
"Không cần đâu." Lương bá mẫu nói: "Thế này là đủ rồi, không cần quá nóng đâu."
"Vậy được rồi, cháu còn nhiều bỡ ngỡ, cũng may mọi người tới đây giúp cháu." Tịch Yến Thanh nhìn đứa bé sơ sinh trên tay Lý Nguyệt Hoa, niềm vui sướng đong đầy trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cau-xin-anh-tu-hon-di/966147/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.